Cuối cùng thì màn đêm cũng buông xuống, cậu hai nhà họ Hoắc cũng chơi đã đời mới mở rộng lòng từ bi kéo cô hầu nhỏ bé đáng thương là mình đi kiếm đồ ăn.
Phải làm thế nào để trấn an được tinh thần bị kích thích quá độ đây? Đáp án chính là mời mình đi ăn hàu là được. Nhưng mà ăn quá hiều hàu sẽ dẫn đến kết cục là dạ dày mình bị quá tải căng tròn, nếu như mắt ai tinh có khi còn tưởng mình là phụ nữ đang mang thai ý chứ.
Lúc trở về Hoắc Hiên còn đề nghị đi xe bus, không phải anh ấy ngồi xe bus đến nghiện rồi chứ? Vào giờ này lượng người đi xe bus chỉ ít hơn lúc trước một chút, đồng nghĩa với việc bọn mình cũng không có chỗ để ngồi.
Bọn mình đứng trước một bác gái trung niên nhìn rất phúc hậu. Vì tầm nhìn của bác gái đó ngang với eo mình, bác ấy nhìn bụng mình một cái rồi đột nhiên đứng bật dậy. Mình bị giật mình, theo bản năng tay ôm lấy cái bụng chứa đầy hàu. Mình thề đây chỉ là hành động phản xạ có điều kiện thôi! Thật đấy!
\"Cháu gái đang mang thai sao? Mau, mau ngồi xuống đây.\" Bác gái này đúng là rất tốt bụng lại thừa nhiệt tình, nói lại rất lớn.
Mình chỉ là ăn quá no mà thôi, tại sao lại bị đối đãi như phụ nữ mang thai thế này? Mình thật oan ức. Mình không phải là bà bầu! Cả nhà mình không có ai là bà bầu!
Bác gái này không chỉ thanh quản lớn mà sức khỏe cũng dồi dào, rất nhanh đã ấn mình ngồi xuống chỗ của bác ấy. Mình bất đắc dĩ ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Hiên một cái, tên này dám nắm tay che miệng cười trộm.
\"Cháu mới mang thai lần đầu hả?\" Hình như bác gái này là người không chịu được cô đơn, mình nghi ngờ không biết bác ấy nhường chỗ cho mình ngồi ngoài lòng tốt ra có phải còn muốn tìm người nói chuyện phiếm cho đỡ buồn không.
Ý nghĩ của mình là nếu đã bị hiểu nhầm vậy thì cứ phối hợp với bác gái này đi.
\"Đúng ạ, đây là lần đầu cháu mang thai.\" Nói xong mình còn cố tình sờ sờ bụng.
\"Mang thai lần đầu phải hết sức cẩn thận nha!\" Bác gái nói xong quay đầu lại nhìn Hoắc Hiên, \"Chồng cháu cũng khá đẹp trai nha.\"
Hoắc Hiên đang tủm tỉm cười nghe xong câu này mặt nghệt ra. Đến lượt Hoắc Hiên bị bác gái này đùa rồi, lần này thì đến phiên mình cười nha, ai bảo anh không giải thích giúp mình nên giờ mình chỉ ngồi một bên xem kịch thôi.
\"Chàng trai nghe dì nói một câu, phụ nữ mang thai rất cực khổ, cho nên làm một người chồng nhất định phải nhẫn nại với vợ. . . . . .\" Bác gái giống như chọc đúng chỗ ngứa, nói liên tục không dừng lại được. Đây mà gọi là một câu sao?
Không ngờ nha, Hoắc Hiên lại nhập cuộc rất nhanh, suốt đường đi anh ấy và bác gái mỗi người một câu, một người hỏi một người đáp rất ăn ý, thật sự Hoắc Hiên rất giống một người sắp được làm cha rất khiêm tốn lắng nghe kinh nghiệm của người đi trước. Chậc, không biết Hoắc Hiên định làm cho người nào mang bầu đây? Nhưng đối tượng nhất định không phải là mình —— mình không cho phép nha!
Đến điểm xuống mình chống eo đứng lên từ từ, Hoắc Hiên cũng rất ăn ý cẩn thận đỡ mình xuống xe. Lúc xuống xe bác gái còn ngó đầu ra chúc phúc cho bọn mình, chúc bọn mình hạnh phúc cho đến khi chiếc xe bus đi khuất tầm nhìn của bọn mình.
Mình và Hoắc Hiên quay sang nhìn nhau.
\"Em thật sự giống phụ nữ mang thai ư?\" Mình chỉ chỉ vào cái bụng, ánh mắt đáng thương hỏi Hoắc Hiên.
\"Con của chúng ta nhất định rất đáng yêu.\" Được voi đòi tiên, Hoắc Hiên còn lấy tay xoa xoa bụng mình nữa.
\". . . . . .\"
Thời gian trôi qua rất nhanh, vèo một cái đã đến cuối tháng, nói cách khác thì đến lúc Giang Lâm phải về bên kia rồi.
Từ sau hôm đi chơi đó, quan hệ giữa mình và Hoắc Hiên khá ổn, nói đúng hơn là tỉnh cảm rất mập mờ. Hoắc Hiên vẫn không nói nốt điều muốn nói, nhưng ánh mắt nhìn mình thì giống như bản thân mình đã tự hiểu rồi. Xin lỗi, nô tì rất ngốc, không nói ra mình làm sao mà tự hiểu được.
Cuối cùng, lợi dụng lúc Hoắc Hiên phải ra nước ngoài công tác mấy ngày, mình liền cầm đơn từ chức vào phòng làm việc của Hoắc Huyền.
\"Anh nghĩ quan hệ của bọn em vẫn rất tốt.\" Hoắc Huyền cầm đơn từ chức của mình rồi nói.
\"Dạ, đúng thế.\" Mình lầm bầm trong miệng. Quan hệ tốt thì sao, mình không muốn mọi chuyện cứ mập mờ không rõ ràng.
\"Vậy thì hãy nói cho anh biết lý do thật sự cho việc này,\" Hoắc Huyền dừng một chút, \"Lý do vì sao phải đợi đến lúc Hiên không có ở đây mới nộp đơn?\"
\"Bởi vì có người muốn kết hôn.\"
Chương 27
Chương 27: NGƯỜI ĐỒNG HÀNH
Chương Truyện có hình ảnh, vì thế bạn hãy đợi load xong hết rùi mới đọc nhé
Xét thấy cả hai nhà đều là cưới lần hai nên hôn lễ được giản lược đi rất nhiều, không có áo cưới sang trọng, không có tổ chức nghi thức như cưới lần đầu, chỉ là hai bên gia đình cùng vài bạn bè ăn một bữa cơm thân mật coi như chúc mừng cặp vợ chồng mà thôi.
Có lẽ vì cha dượng không có con cái nên hình như rất yêu quý mình, dĩ nhiên cũng có thể vì yêu ai yêu cả đường đi, yêu mẹ mình nên cha dượng cũng yêu quý mình cũng nên.
Mình vẫn nghĩ mẹ mình kết hôn với một người đàn ông kinh doanh nho nhỏ mà thôi, không ngờ người cha dượng này lại là một nhân vật có máu mặt, kinh doanh một chuỗi khách sạn, phát triển ra cả ngoài biên giới nữa.
Nhắc tới việc mở khách sạn ở nước ngoài, mình chợt nhớ đến người đẹp Anna. Mình tự an ủi mình, không thể trùng hợp đến mức đó đâu.
Cha dượng nói hôm nay có vài người bạn làm ăn cũng tới chúc mừng, một trong số họ có dẫn theo con gái, hình như xấp xỉ tuổi mình, cha dượng tin mình và cô gái đó sẽ trở thành bạn tốt.
Có nhiều bạn bè đương nhiên là tốt, muốn đi du lịch đâu đó có một người bạn đi cùng sẽ vui hơn so với việc đi một mình, hơn nữa mình là một người mù phương hướng.
Mình ngoan ngoãn đi theo cha dượng tới chào họ gia đình kia, cha dượng nói bọn họ là người Anh, nhưng cô con gái thì từng học qua tiếng Trung. Hai mẹ con họ quay lưng về phía mình, cho nên mình chỉ có thể nhìn thấy lưng họ thôi. Cũng may, mình còn nhớ Anna có mái tóc xoăn dài màu nâu, còn tóc cô gái kia thẳng màu đỏ ngang vai.
Nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt cô gái đó thì mình buộc phải thừa nhận là mình rất ngu ngốc và ngây thơ, không nghĩ đến chuyện tóc có thể cắt ngắn, ép thẳng, thay đổi được màu nhuộm.
\"Quả Quả! Anna biết ngay nhất định chúng ta có duyên gặp lại lần nữa mà!\" Anna cười đến rất rạng rõ, nhưng lại làm cho mình cảm thấy run sợ.
\"Thì ra hai con quen biết nhau rồi,\" cha dượng hơi bất ngờ, sau đó cười lớn nói, \"Rất tốt rất tốt, như vậy các con có thể cùng nhau đi chơi.\"
Đúng vậy, đúng vậy, cùng một cô gái có ý đồ bất chính với mình đi chơi với nhau, e rằng đến lúc đó cũng chẳng còn nguyên vẹn mà trở về!
Ra biển dạo chơi không thể thiếu được chiếc nón cỏ rộng vành kèm theo một chiếc váy dài và đôi sandal rồi, đây là nói riêng về bản thân thôi nha. Dù sao mình cũng đội nón cỏ rộng vành, mặc áo dây màu trắng kết hợp với váy dài màu xanh biển đi đôi sandal cùng màu lê bước ra bãi biển đi dạo.
Người phương Đông thường rất giản dị, còn người phương Tây đương nhiên tự tin hơn nhiều, điển hình như Anna mặc bộ bikini siêu gợi cảm khiến toàn bộ đàn ông ngoài này nhìn thấy đều muốn chảy máu mũi. Anna là người đồng hành đi dạo với mình.