Snack's 1967

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 19:46 , Ngày 14/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5


Cuối cùng thì lý trí cũng chiến thắng tà niệm, mình xuống xe nhưng vẫn nghe được Hoắc Hiên thở dài chán nản: \"Không thành công trong việc dụ dỗ, thất bại. . . . . .\"

\". . . . . .\"

Sáng thứ hai đến công ty nhưng không thấy Hoắc Hiên đâu, chị Lolo nói anh ấy đi cùng Ryan và DK ra ngoài bàn chuyện làm ăn, nếu thuận lợi mới có thể ký hợp đồng, tiếp tục hợp tác.

Giờ giải lao buổi trưa nhận được điện thoại của Hoắc Hiên.

\"Đàm phán thuận lợi không?\"

\"Thuận lợi.\"

\"Nhưng nghe giọng anh cảm thấy không giống như mọi chuyện được thuận lợi vậy nha.\"

\"Thì bởi vì rất thuận lợi cho nên tối nay không thể tránh việc ăn mừng.\"

Nghe Hoắc Hiên làm nũng và oán than, mình chỉ cười khẽ một tiếng.

Hoắc Hiên nói: \"Nhớ em, từ tối hôm qua đến giờ không được gặp rồi.\"

Hoắc Hiên còn nói: \"Thật sự rất muốn trốn khỏi đây để chạy về công ty ôm em một cái.\"

Khuôn mặt nóng lên, mình dịu dàng nói: \"Đồ ngốc, tối nay sau khi làm xong thì gọi điện cho em nha.\"

Sau khi nói chuyện với Hoắc Hiên, mình gửi tin nhắn cho Vu Tiểu Nại, hẹn cô ấy tối nay đi ra ngoài ăn cơm. Hoắc Hiên bận cũng tốt, đúng lúc mình đang cần chút thời gian rảnh để tâm sự với Vu Tiểu Nại.

\"Nhìn bộ dạng đi đứng của cậu kìa, chắc chắn là đã thực hành rồi, nói cho tớ biết cảm giác như thế nào?\" Vu Tiểu Nại nháy mắt, hóng chuyện.

\"Không giống cảm giác như ngón tay ngoáy lỗ mũi ra chút máu, nhưng vẫn có thể chấp nhận được.\"

\"Vậy cậu cũng phải nói một chút cảm giác nha!\"

\". . . . . .\"

\"Nhóc con, hai ngày qua buông thả dục vọng quá hả? Vừa rồi nhìn tư thế đi của cậu không được tự nhiên, chậc chậc chậc, tớ đã nói nhìn hông Hoắc Hiên nhà cậu là biết khỏe lắm rồi mà. . . . . .\"

Tư thế đi của mình không được tự nhiên? Đến nỗi ấy sao? Cô nàng này nhất định là đang hù dọa mình.

\"Không có việc gì tự nhiên lại đi nhìn hông đàn ông nhà người ta làm gì, chẳng lẽ Trần Mạch. . . . . .Ai ui, dám đá tớ sao, không cho phép cậu dùng giày cao gót làm hung khí nha!\"

\"Ai bảo cậu nói xấu chồng của người ta.\"

Rõ ràng còn chưa có phải nói ra nha, thiệt quá đi!

Vu Tiểu Nại cười hiền như đức mẹ, \"Nói đi, muốn nói chuyện gì với tớ?\"

\"Từ Âm.\"

Bởi mối quan hệ của mình nên Vu Tiểu Nại không xa lạ gì với Từ Âm cả, cô ấy cũng giống mình, sau vài lần tiếp xúc đều thích cá tính của Từ Âm.

Mình đem chuyện tuần trước Từ Âm cùng Hoắc Huyền ra nước ngoài thăm người nhà, sau đó cãi nhau Từ Âm một mình quay về nước đến nhà Hoắc Hiên ở kể cho Vu Tiểu Nại nghe, kể cả chuyện đột nhiên lần này trở về Từ Âm rất lệ thuộc vào Hoắc Hiên.

\"Với những hiểu biết của tớ về Từ Âm, thì từ trước tới nay chưa bao giờ chị ấy lệ thuộc vào Hoắc Hiên cả, thậm chí chị ấy còn chăm sóc Hoắc Hiên như một người chị gái lớn trong nhà vậy.\"

\"Hay là bởi vì lần cãi nhau này với Hoắc Huyền khá căng thẳng nên mới biến thành như vậy không?\"

\"Lúc mới đầu tớ cũng nghĩ là như vậy nhưng trước đó mỗi khi có chuyện liên quan tới tình cảm thì chị ấy đều đến tìm tớ tâm sự, lần này về mình có cảm giác rất rõ ràng là Từ Âm trở nên xa cách lạnh lùng với tớ.\"

\"Nhưng tớ thật sự không thể tin được Hoắc Huyền có thể để cho cuộc cãi nhau này kéo dài lâu như vậy mà không trở về dỗ ngọt Từ Âm.\"

\"Đúng thế, tớ cũng cảm thấy có vấn đề. Tình yêu Hoắc Huyền dành cho Từ Âm có thể đạt đến trình độ biến thái rồi, đừng nói đến cãi nhau, ngay cả nói to tiếng một chút cũng không làm nổi, còn một chuyện lạ nữa là, khi nói chuyện với tớ Hoắc Huyền nói ấp a ấp úng nữa. Nếu như yêu Từ Âm đến thế sao Hoắc Huyền có thể cho phép bản thân làm chuyện thiếu lý trí như vậy được.\"

\"Tức quá sao?\"

\"Không biết.\" Cau mày dừng một chút, \"Thật ra thì lần trở về này của Từ Âm làm tớ có cảm giác kỳ quái.\"

\"Cảm giác như thế nào?\"

\"Nói như thế nào nhỉ, mặc dù hình dạng và giọng nói giống Từ Âm như đúc nhưng mình cảm giác như linh hồn là của người khác nhập vào vậy.\" Chẳng lẽ Từ Âm còn có một người giống chị ấy như đúc sao? Có thể không?

\"Trần Quả, có phải gần đây cậu lại đọc tiểu thuyết huyền bí đúng không, nên mới nói năng linh tinh kinh dị như vậy.\" Hóa ra lá gan của Vu Tiểu Nại cũng không lớn lắm, \"Đúng rồi, chị ấy còn ở nhà Hoắc Hiên sao?\"

\"Không, nghe nói tối hôm chủ nhật đã đi rồi, nhưng không có về nhà họ Hoắc, chắc là qua khách sạn ở, trước khi đến đây tớ đã chạy qua nhà Hoắc Hiên một chuyến rồi.\" Còn để mình vô tình phát hiện ra.

Vu Tiểu Nại còn muốn nói gì đó nhưng bị tiếng chuông điện thoại của mình cắt ngang.

Liếc nhìn tên hiển thị trên màn hình, mình mới bấm nút nghe.

\"Quả Quả, chị bị đau bụng sinh lý, có thể làm phiền em mua thuốc giảm đau mang tới đây được không?\" Giọng nói yếu ớt của Từ Âm truyền ra từ điện thoại.

\"Dĩ nhiên có thể.\"

\"Vậy thì làm phiền em rồi, đây là tên khách sạn cùng số phòng cho chị đang ở . . . . . .\"

Bỏ di động cùng bút vào trong túi, mình cầm tờ giấy ghi nhớ lên, khóe miệng cong lên thành một đường cong.

\"Trần Quả, tớ yêu cầu cậu cho tớ một lời giải thích về hàm nghĩa của nụ cười này!\"

\"À, chỉ là tớ cảm thấy, tối nay sẽ không quá nhàm chán thôi.\"

Cầm túi thuốc giảm đau đi lên tầng sáu khách sạn.

Trên hành lang không có một bóng người, cửa phòng hai bên đóng chặt, mình từ từ tìm số phòng Từ Âm đưa cho.

Có thể dễ dàng tìm được phòng Từ Âm, ngoài nguyên nhân mình đã biết số phòng còn vì căn phòng đó không đóng cửa, nói chính xác thì cánh cửa phòng đó hé ra vừa đủ để cho người ngoài cửa có thể dễ dàng nhìn lén vào bên trong phòng.

Thú vị, thông minh nha, mình có thể đoán được tình tiết vở kịch —— bên trong ngoài một cô gái đương nhiên là còn có thêm một người đàn ông nữa.

Quả nhiên, từ khe cửa nhìn vào, không ngoài dự đoán mình thấy được bóng lưng của Hoắc Hiên trong phòng.

Vì sao có thể chắc chắn bóng lưng đó là của Hoắc Hiên ư? Bởi vì Từ Âm nói.

Từ Âm hình như đoán được thời gian mình đến nên khi mình vừa nhòm vào thì chị ấy nhào vào trong ngực người đàn ông đó, giọng nói đầy yêu thương: \"Hiên!\"

Nhìn thấy cảnh người đàn ông của mình ôm người phụ nữ khác, nếu trong tiểu thuyết nữ chính sẽ thần không biết quỷ không hay lặng lẽ che mặt khóc thút thít rồi quay lưng bỏ đi; còn trong phim nhân vật nữ chính sẽ làm rơi đồ trên tay phát ra tiếng động quấy rầy đôi cẩu nam nữ, che mặt khóc thút thít rồi chạy đi.

Mình nhìn túi thuốc trong tay rồi nhìn xuống sàn nhà, cuối cùng quyết định không chơi trò như trong phim hay tiểu thuyết. Khách sạn này được cách âm rất tốt, cho dù mình có đập nát túi thuốc thì cũng không quấy nhiễu hai người bên trong phòng, hơn nữa mình cũng không có thói quen đi giày cao gót mà chạy, tốt nhất là đứng im, người ta là nhìn thấy người đàn ông của mình ôm phụ nữ khác, còn người đàn ông của mình là đang bị người phụ nữ khác ôm ấp yêu thương, mà Hoắc Hiên cũng đâu phối hợp diễn, nên không thể được gọi là \"Ôm nhau\". Tính chất hành động này không hề giống nhau, vì vậy sao mình phải bỏ đi?
Trang: « 16061626364 »
Search Engine: dam yeu dam lendam yeu dam len
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Dám Yêu Dám Lên
*Lời Nguyền Của Qủy
*Ti Ti Cài Tình
*Nhớ Mãi Không Muốn Quên
*Không cần nhiều đến thế
*Say đắm một nàng mèo

Text Link: Wap tải game miễn phí