XtGem Forum catalog

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 19:22 , Ngày 14/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5


- Ba xin lỗi. Người ba độc ác này phải làm gì để con tha thứ đây?

- Được! Nếu muốn tôi tha thứ thì ông hãy chết đi! Biến khỏi cái Thế Giới này đi!

Sau khi nghe Raindy buông ra câu nói tàn nhẫn đó. Ông ta không nói tiếng nào, lặng lẽ đứng dậy và bỏ đi.

Raindy vẫn đứng im không nhúc nhíc. Đôi vai gầy đang run lên.

Min Won đứng cách đó không xa đã nghe thấy và nhìn thấy toàn bộ sự việc.

Từ khóe mắt Min Won chảy ra dòng nước mắt nóng hổi.

Người con gái mà Min Won thích đang chịu đựng nỗi đau từng ngày. Cái dáng người gầy gò đến đau lòng ấy đã làm như thế nào để tiếp tục đến ngày hôm nay.

Min Won nhìn Raindy đầy xót xa.

Min Won đi theo Raindy để biết chắc rằng cô về nhà an toàn.

Một tuần sau.

Từ ngày Bo Ra trở về Shin trở nên vui vẻ và hoạt bát hơn rất nhiều.

Anna với Ji Hoo thì cứ dính lấy nhau như hình với bóng. Ji Hoo còn xin chuyển lớp để được học cùng một lớp với Anna.

Mita và anh chàng Robert kia rất hợp nhau. Mỗi khi đi với Robert, Mita thấy lòng mình thật nhẽ nhõm. Mặc dù hai người chẳng biết gì về nhau ngoài cái tên và số điện thoại.

Shin, Soo Bin, Hee Mi, Ji Hoo, Anna và Mita đang ngồi ăn cùng nhau trong canteen trường học. Có vẻ mọi người đang xích lại gần nhau hơn. Bầu không khí giữa họ không còn xa lạ như những ngày đầu quen biết.

Raindy thì vẫn lên thăm sân thượng đều đều.

- Định tiếp tục bỏ bữa trưa đến khi nào? – Min Won đến mang theo mùi hương bạc hà thoảng trong gió.

Raindy im lặng không trả lời.

- Này, bao lâu rồi cậu không khóc? – Min Won hỏi.

- Sao lại hỏi như vậy?

- Thì cậu cứ trả lời tớ đi!

- Mười ba năm – Raindy trả lời mà không cần phải cố nhớ lại xem là bao lâu.

- Mười ba năm? – Min Won sửng sốt trước câu trả lời của Raindy.

- Ừ, mẹ tớ, bà ấy nói sẽ cắt cổ tớ nếu như tớ khóc. Và từ đó, tớ không khóc nữa – Raindy cười chua chát.

- Tớ thắc mắc không biết tuyến lệ của cậu còn không hay biến mất vì lâu ngày không dùng đến rồi nhỉ? – Min Won nói nửa đùa nửa thật.

- Không khóc có gì là không tốt?

- Nếu cậu có thể khóc và la hét như người bình thường, cậu sẽ đỡ mệt mỏi hơn đấy.

- Tớ không thích! Cậu thích thì khóc tớ coi đi!

- Bây giờ thì tớ không khóc được.

- Thế khi nào mới khóc được?

Im lặng. Min Won không trả lời câu hỏi của Raindy.

- Khi phải xa cậu, tớ sẽ khóc – Min Won nghĩ thầm.

Điện thoại Raindy đổ chuông.

- Alô

- ……

Raindy đứng sững. Gương mặt không chút biểu cảm. Min Won đã nhận ra có điều gì đó không ổn nhưng chỉ im lặng quan sát chứ không hỏi.

Raindy cứ đứng im như hóa đá phải đến hơn năm phút.

Rồi đột nhiên Raindy chạy vụt đi mà không nói tiếng nào.

Bệnh viện

Trước cửa phòng cấp cứu. Soo Bin đang đứng ôm mẹ mình. Chiếc đèn trên cửa đã tắt, tức là ca cấp cứu đã kết thúc.

Raindy chạy đến chỗ hai người. Nét mặt giằng xé.

Ba người chỉ nhìn nhau trong im lặng.

Min Won cũng chạy theo Raindy đến đây nhưng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra cả.

Raindy bước từng bước nặng nề đến chỗ cánh cửa phòng cấp cứu.

Cánh tay đang đưa ra mở cửa đột nhiên bị Raindy thu lại. Cô cứ như vậy đến ba lần. Sự băn khoăn do dự hiện rõ trên gương mặt Raindy.

Cuối cùng, lấy hết can đảm. Raindy mở cửa và bước vô. “Mẹ Un Song”, Soo Bin và Min Won cũng đi theo.

Trên chiếc giường bây giờ là một người đàn ông sắc mặt nhợt nhạt. Môi thâm và khô nứt.

Raindy thẫn thờ bước đến bên giường ông. Cô đứng im, đầu cúi gằm. Và rồi từ đôi mắt kia, những giọt nước mắt suốt mười ba năm qua tưởng đã hóa thành băng tuyết vĩnh cửu nay đã tan chảy. Raindy KHÓC.

Những giọt nước mắt có lẽ vì bị giam dữ quá lâu nên khi được giải phóng, chúng chen nhau tràn ra.

- Ba – Raindy nói một cách khó nhọc. Đã mười ba năm, cô không nói đến từ “ba”

- Ba… đừng chết! Con… sai... rồi!

- Sao ba lại… dại… dột như vậy? Tại… sao lại… tự… tử chứ? Đó… đó… chỉ là… câu nói… trong lúc… giận dữ… của con thôi… sao ba lại… làm theo chứ???

Raindy quỳ xuống. Gục đầu lên bụng ba mình.

Bị một vật cứng đè lên bụng. Người đàn ông đang nằm trên giường ho lên vài tiếng yếu ớt rồi tiếp tục mê man.

- Cái gì? Ông vẫn còn sống sao? – Raindy sững sờ. Vừa mừng rỡ vừa xấu hổ.

- Chết tiệt! Ông già đáng ghét! Sao ông không chết luôn đi – Raindy chuẩn nhảy lên giường và cho ba mình một trần thì Soo Bin đã kịp ôm cô lại.

Chuyện ba Raindy tự tử là có thật. Ông ấy đã uống thuốc ngủ tự tử vì nghĩ rằng Raindy sẽ tha thứ cho ông nếu như ông chết đi. Nhưng chuyện ông chết thì do “mẹ Un Song” và Soo Bin gạt Raindy vì bà tin Raindy vẫn yêu thương ba mình. Cũng nhờ vậy mà Raindy mới nhận ra tình cảm thật của mình đối với người bấy lâu nay cô cứ tưởng rằng bản thân mình rất hận.

Chương 10

Mita vội vã đi từ trên lầu xuống. Mặt hớn hở. Đoán coi! Vì sao cô bạn này lại vui như vậy?

Đáp án là Robert. Anh đang đứng trước nhà đợi cô.

- Sao hôm nay anh lại đến vào giờ này – Mita nói.

- Anh chợt muốn đòi nợ em nên anh tới – Robert cười lém lỉnh.

- Em ăn sáng chưa?

- Em chưa ăn. Anh thì sao?

- Anh cũng vậy. Chúng ta đi ăn sáng nhé. Anh biết một nhà hàng rất ngon chỉ bán vào ngày chủ nhật.

- Chà! – Mita thích thú.

Tiếng gõ cửa phòng Raindy.

Anna tươi cười bước vào. Anna là vậy. Gõ cửa lấy lệ thôi. Cô luôn đi vào ngay sau khi gõ cửa mà không cần đợi câu trả lời.

Anna đang rất tươi tắn trong bộ váy von nhiều lớp màu xanh nhạt. Áo lửng trắng và giày búp bê trắng. Nhìn cô bây giờ y như búp bê barbie.

Raindy đang ngồi bên bàn máy tính. Hình như cô đang đọc tin tức.

Từ phía sau, Anna choàng tay ôm cổ Raindy.

- Rain à, tớ và Ji Hoo sẽ đi khu vui chơi, cậu đi cùng nhé!

- Hai cậu đi chơi, tớ đi theo làm gì. Đi với bạn trai còn bắt tớ đi theo nữa à? – Raindy nói giọng thật hiền.

- Nhưng hôm nay là chủ nhật mà. Cậu nên ra ngoài chơi đi. Cậu chẳng giống thiếu nữ 18 chút nào. Cứ y như bà cụ vậy.

- Còn cậu chẳng giống bạn tờ chút nào. Giống con tớ thì đúng hơn – Raindy chọc ghẹo.

- Tớ luôn cần cậu ở bên như một người mẹ, một người chị và một người bạn mà – Anna áp má vào má Raindy.

- Thế sau này lấy chồng thì như thế nào?

- Tớ sẽ dẫn cậu theo – Anna nói chắc nịch.

- Thế tớ không cần lấy chồng à?

- Ừ ha. Vậy chúng ta sẽ sống chung. Tớ, cậu và Mita sẽ mãi sống chung như thế này. Sau này ba chúng ta lấy chồng cũng vậy. Sáu người sẽ sống chung và con cái chúng ta cũng sẽ là bạn thân của nhau.

Raindy bắt đầu thấy lo ngại về cái kế hoạch của Anna. Có vẻ không giống như đang đùa chút nào.

- Thôi được rồi! Chuyện đó để sau này tính tiếp. Còn bây giờ, cậu đi khu vui chơi đi và nhớ ăn giùm tớ một cây kẹo bông nhé! – Raindy nói và xoa đầu.

- Cậu không đi thật à? – Anna chau mày.

- Ừ, tớ có hẹn rồi – Raindy nói xạo.

- Ra là vậy. Tạm thời tớ sẽ không hỏi gì nhưng đi chơi về phải khai báo rõ nghe chưa – Anna nheo mắt nhìn Raindy.

- Được rồi tớ sẽ kế cho cậu nghe sau.

A
Trang: « 1171819
Search Engine: dung co gang chay tron vi do la dinh menhdung co gang chay tron vi do la dinh menh
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Không cần nhiều đến thế
*Chuyện Tình Của Sơ Tâm
*Đậu phụ mắm tôm
*Em sẽ chờ anh...Giữ tim cho em đấy!
*Những câu thơ chế hay bất hủ
*Em hơi béo

Text Link: Wap tải game miễn phí