Old school Swatch Watches

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 00:28 , Ngày 15/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

- anh nhìn cái gì đấy hả? bộ em là người ngoài hành tinh chắc.
- anh có nhìn gì đâu. chỉ là thấy em hôm nay khác mọi ngày thôi.- anh giật mình nhìn đi chỗ khác.
- khác thế nào hả? nói lung tung.
- thì… bình thường nhìn em lạnh lùng khó gần chết được.
- anh có bao giờ ở nhà lâu đâu mà biết em thế nào hả. ăn nói lung tung thôi. Anh tưởng anh dễ gần lắm đấy hả? hơn gì em.- nó gân cổ lên cãi lại.
- ờ thì… mà thôi không nói nữa đâu. Đói quá em nấu gì ăn đi.- anh đỏ mặt không biết nói gì nữa bèn nói lảng sang chuyện khác.
- xì. Ăn gì?- nó bĩu môi. Chu kái miệng xinh xinh lên.
- có gì ăn nấy. mà em có biết nấu ăn không đấy hả? có cần chuẩn bị thuốc đau bụng trước cho chắc ăn không?- Kaishi lém lỉnh trêu satomi.
- cứ chờ mà xem. Trong nhà này có mỗi anh là không biết nấu ăn thôi.
- này này. Nói đểu anh đấy hả? đánh cho bây giờ.
- đòi đánh em á. Dám không đấy? her her.- nó lại chu mỏ thách thức.
Chưa đợi nó nói tiếp Kaishi đã xăn ống tay áo định đánh nó nhưng không kịp. nó bỏ chạy khi vừa thốt ra câu thách thức cơ mà. Hai anh em nó đuổi nhau chạy lòng vòng khằp nhà. Leo hết tầng trên xuống tầng dưới. từ trong nhà ra ngoài vườn. mà vườn nhà nó có phải bé đâu. phải nói là rộng thênh thang ấy chứ. lần đầu tiên hai anh em nó như thế này. Thân mật như hai anh em ruột. người này nghĩ người kia không khó gần như đã tưởng. nói thật là giống hai người đang yêu thì đúng hơn.
Kaishi đuổi theo Satomi sát nút. Nó vừa chạy vừa ngoái đầu lại nhìn, rồi lại cười. hoá ra Kaishi không như nó tưởng. anh cũng có lúc dễ thương như thế này cơ đấy. không chú ý phía trước, nó vấp phải hòn đá, ngã trên thảm cỏ. may mà cỏ dày chứ mà toàn đá thì vỡ đầu như chơi. Nhưng cái đáng nói là Kaishi chạy theo nó sát nút nên nó ngã trước, đưa tay định vịn vào Kaishi cho khỏi ngã, ai ngờ kéo anh ngã theo luôn, lại còn… hic hic…đè trên người nó nữa chứ…và thế là mắt chạm mắt… môi chạm môi… cả hai đếu mở tròn mắt nhìn nhau chằm chằm… cứ đơ ra.
5s…10s trôi qua…
Nó đẩy anh ra khỏi người nó rồi chạy ào lên phòng và đóng sầm cửa lại. tay ôm lấy ngực. tim đập thình thịch.
Không khá hơn nó là bao, Kaishi vẫn ngồi nguyên ngoài vườn, đưa tay lên sờ môi. Anh còn cảm nhận được nụ hôn bất ngờ vừa rồi.nhưng mà… (Bạn đang đọc truyện tại wapsite: Haythe.US, lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé) hic hic…miệng anh đập mạnh vào miệng Satomi nên bị chảy máu rùi. Huhu…nhưng mà cảm giác vui vui làm sao ấy. hơhơ.
Chap 8
Việt Nam……….
- anh sao thế? Nó đi rồi. đi thật rồi. có ai muốn tin đâu. Nhưng anh thế này để được gì chứ? Anh nghĩ nó vui khi thấy anh thế này ư?anh xem lại anh bây giờ đi. Có còn là anh nữa không hả?- Kai hét lên đau đớn.
từ ngày Kim ra đi, nó buồn. nhưng nó biết Khánh còn buồn hơn nó. Ngày ngày anh vùi đầu vào men rượu. khi say thì lảm nhảm đủ thứ. Khi tỉnh thì đòi đi tìm Kim. Nó không muốn tin Kim đã ra đi nhưng sự thật phơi bày ra trước mắt, bảo sao nó không tin cho được. nhưng nó không đến mức như Khánh- tìm quên trong men rượu. nó thích đi ra biển một mình nhưng trong thâm tâm thì vẫn luôn có Kim hiện diện bên cạnh. Nó ngắm biển cũng một mình. ngắm biển- thứ trước đây Kim rất thích. Nghe nhạc- bản nhạc yêu thích của Kim. Nó cũng như
Khánh, đắm chìm trong ảo tưởng rằng Kim vẫn đang ở bên. Nó yêu Kim- một tình bạn trong sáng bền chặt. nó yêu đứa bạn thân hay khóc nhè, thích nhõng nhẽo. có lúc nó thấy ghét Kim lắm, ghét cái tính nhõng nhẽo của Kim lắm nhưng giờ đây nó thấy nhớ- nhớ cái tiếng gọi “ Kai iu” của Kim. Vì tình bạn này mà nó chư bao giờ nói ra tình cảm của mình. rằng nó yêu Khánh. Nó yêu người mà nó vẫn luôn miệng gọi là anh ba. Nó yêu anh lâu rồi. trước cả Kim. Nhưng nó chưa kịp nói ra thì Khánh đã nói yêu Kim mất rồi. nhưng nó không hối hận vì lời yêu chưa nói. Suy cho cùng nếu bắt nó chọn lựa giữa tình bạn và tình yêu thì nó sẽ chọn Kim- người luôn ở bên nó những lúc nó cần. nó chỉ mong được là đứa em gái thôi. thế là đủ rồi. nhưng giờ đây Kim không còn nữa. nó có nên nói ra tình cảm của mình hay không? Đã bao đêm trằn trọc không ngủ được vì câu hỏi đó, cuối cùng nó vẫn quyết định không nói vì nó biết Khánh còn quá yêu Kim. Nói bây giờ chẳng phải điều tốt cho cả 2.
Nhưng nhìn Khánh bây giờ nó đau lòng lắm. nó hiểu vì quá yêu Kim nên anh mới trở nên như thế này. Anh luôn nói tại sao người ra đi không phải là anh mà lại là Kim. Anh đã bị bệnh. Anh đã chuẩn bị cho cái chết. vì thế anh đã làm tổn thương người con gái anh yêu. Vì anh không muốn Kim đau khổ khi anh ra đi. Nhưng ông trời sao lại bất công thế. Sao Kim lại ra đi còn anh thì ngồi đây. sống mà không bằng chết. anh như chết một nửa rồi. trái tim anh đã chết từ ngày Kim đi. bệnh thì chữa được nhưng người yêu thì không còn. Trái tim thì đã chết.
- để anh yên. Ai nói em Kim chết. Kim vẫn sống mà. Kim đang chơi trốn tìm đấy. anh phải tìm cho ra.- Khánh say, giọng lè nhè.
- anh tỉnh lại đi. Kim đi rồi. đi thật rồi. anh phải chấp nhận sự thật này đi chứ.- Kai thật sự không biết phải làm sao nữa. nó đến ngồi cạnh Khánh. chỉ ngồi bên cạnh. Thế thôi.
- em lừa anh. Kim chưa chết đâu. mọi người bị lừa đấy. chưa chết. chưa chết đâu mà.- giọt nước mắt lăn dài trên má. Anh gục xuống bàn. miệng lảm nhảm gọi tên Kim.
- anh đừng như thế mà. Em xin anh đấy. cứ là anh như trước kia không được sao?- Kai cũng khóc.
- anh xin lỗi. xin lỗi em. Kim ơi… anh sai rồi…
- anh say rồi. em đưa anh vào phòng. Anh đứng lên đi.
- anh không say. Không say thật mà. Sao anh lại không say chứ. Anh không say…
- đứng lên đi.
Kai dìu Khánh vào phòng. Anh say thật rồi.dáng đi xiêu vẹo. anh ngã vào người Kai. miệng lẩm bẩm Kim…Kim…rồi anh tưởng Kim đang nằm trước mặt anh…Kim đang khóc…gọi tên anh…
Anh đưa tay lau nước mắt cho người con gái đang nằm đó… luôn miệng… “đừng khóc…anh sai rồi.em đừng khóc”…
Kai nằm khóc. Nó đau đớn nhìn Khánh. Không còn là anh nữa. khuôn mặt hốc hác. Đôi mắt vô hồn. nó có thể làm gì cho anh đây. Ôm anh thật chặt nhé…nó ôm anh. Ôm thật chặt. anh lau nước mắt cho nó. Nó biết anh tưởng nó là Kim nhưng nó mặc kệ. nó chỉ biết bây giờ nó nên ở bên anh.
Anh say. Nên anh không biết anh đã làm gì. Nhưng nó không say. Nó biết nó vừa làm gì. Nó biết anh vừa làm gì nó. Anh đã lấy đi thứ quý giá trong đời ngườ con gái của nó. Nhưng không sao. Nó tự nguyện. nhưng nó khóc. Đau thì ít mà tủi thân thì nhiều. vì nó hiểu rằng anh không hề yêu nó. tất cả chỉ là sai lầm.
Sáng. tỉnh giấc. anh nhìn thấy Kai ôm quần áo đi ra khỏi phòng anh. Trên người anh không một mảnh vải. lúc đi ra Kai cũng thế. Đêm qua anh say. chuyện gì đã xảy ra vậy? anh không nhớ chút gì hết. anh đã làm gì thế? Anh ôm đầu. đầu anh đau lắm. chắc tại tối qua anh uống hơi nhiều. anh chỉ nhớ Kai nói chuyện với anh. Kai nói Kim đi rồi. sau đó Kai dìu anh vào phòng. anh nhớ anh nhìn thấy Kim khóc. rồi anh không nhớ gì nữa hết. tại sao anh lại thấy Kim khóc chứ? Chã lẽ anh nhìn nhầm. tối qua anh biết chỉ có Kai ở bên cạnh anh thôi mà.
Anh bước xuống giường vơ quần áo mặc vội vào người. khi đi ra phòng khách thì trông thấy Kai đang dọn đồ ăn lên bàn. Khuôn mặt bình thản như không hề có chuyện gì xảy ra.
- anh dậy rồi à? lại ăn sáng đi. Em về đi học đây.
Kai nói rồi quay bước định đi ra cửa. anh nhìn thấy khoé mắt Kai hơi đỏ. Hình như Kai mới khóc xong. chả lẽ đêm qua anh đã… với Kai ư? Không thể tha thứ được.
- em… tối qua… anh…anh uống say nên…anh không làm gì em chứ?- Khánh ấp úng hỏi.
- không. Không có chuyện gì hết. em về đi học đây.- Kai nói rồi chạy thẳng ra sân. Nó định đút chiếc chìa khoá vào ổ thì Khánh đã chạy theo sau giữ tay nó lại.
Trang: « 18910111224 »
Search Engine: ky uc thien thanky uc thien than
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Đồ ngốc,tôi thích em
*Kén rẻ lười
*Đậu phụ mắm tôm
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ
*Truyện Tấm Cám
*Thơ hay về tình yêu

Text Link: Wap tải game miễn phí