Lamborghini Huracán LP 610-4 t

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 05:56 , Ngày 19/05/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Lúc ở Thục Sơn, ta thường xuyên bơi lội ở hồ nước sau núi cùng nhóm sư tỷ muội, kỹ năng bơi rất tốt. Dù nước lạnh như băng, ta rất nhanh đã bơi tới bờ.


Đời này Tô Nhiễm ta chưa từng chật vật như vậy. Từ nhỏ đến lớn, chỉ có ta khi dễ người, các ca ca của ta dù thật sự bị ta ăn hiếp cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, tự nhận mình không may. Sau khi đến Thục Sơn, vì có sư nương che chở, ta và Dao Băng sư tỷ càng không sợ ai, trở thành rắn chúa không hơn không kém, ai dám khi dễ ta trừ phi hắn không muốn sống ở Thục Sơn nữa.


Quỷ mới biết được thần kinh Nhạc Phong hôm nay bị đứt chỗ nào, nhiều lần đối nghịch cùng ta. Nếu là chuyện lông gà vỏ tỏi khác, ta cũng hiểu cho nhưng nhị sư huynh là điểm yếu duy nhất của ta, thế mà hắn khai hết mọi gốc gác, ta còn có thể nén giận thì ta đây chính là thần tiên.


Đến bờ rồi, cả người ta đều ướt sũng, búi tóc bị nước tách ra, hỗn độn dán trên người, quả thực hệt như quỷ sông, người nào tâm lý, năng lực kém nhìn thấy bộ dạng này không bị hù chết cũng sẽ bị dọa thành ngốc.


Ta kéo chân, hữu khí vô lực đi phía trước, thầm mong nhanh về tới nhà, bộ dáng này tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì, hơn nữa, ta còn là một người sĩ diện đến chết.


Nơi này rất xa kinh thành, hai bên bờ đều là cỏ lau, nhìn qua thật hoang vắng, hơn nữa vừa rồi ngâm trong nước lâu vậy, ta lạnh cả người. Đi được vài bước, ta loáng thoáng nghe phía sau có tiếng động, ngay lúc đó phản ứng đầu tiên chính là không thể để người ta bắt gặp bộ dáng chật vật này của ta. Không hề nghĩ ngợi, ta chui đầu vào đám lau lách rậm rạp bên cạnh.


Nhìn qua khe hở của đám lau, quả nhiên có người đi cùng ta. Người kia cũng ướt đẫm, nước trên quần áo nhỏ giọt. Chờ ta thấy rõ mặt hắn, ta kinh ngạc xém nuốt mất lưỡi. Oa, cư nhiên là Tần Lãng.


Tần Lãng nhìn trái phải xung quanh trong chốc lát, không thấy bóng ta, bèn bước đi. Ta không dám liều, đợi hắn đi thật lâu mới chui ra. Ta tùy tiện lục lọi trong đầu, do dự tại chỗ nửa ngày mới kiếm ra đường về nhà.


Vừa đi ta vừa cân nhắc, làm sao về đến nhà tránh bị phụ thân bắt gặp, nếu không lại bị thuyết giáo một phen, nội dung đơn giản là đường đường thiên kim tướng phủ biến mình thành bộ dáng khó coi, người không ra người, quỷ không ra quỷ, làm mất mặt lão nhân gia hắn, mất mặt tướng phủ. Nói nghiêm trọng hơn một chút, không chừng sẽ đụng đến ông cậu hoàng đế, thậm chí còn có thể là giang sơn xã tắc gì đó… Chỉ nghĩ thôi đã thấy đáng sợ, tahải tắm sông thôi sao, tự dưng lại thành tội nhân thiên cổ, bại hoại hình tượng quốc gia.


Nghĩ đến đây, ta phải kết luận, ta sĩ diện thế này tuyệt đối là di truyền từ phụ thân nhưng ta vẫn ít hơn hắn. Lão nhân gia hắn làm quan đã lâu, chuyện gì cũng thích quy về giang sơn xã tắc, không chỉ ta, các ca ca ta cũng sợ một chiêu này của phụ thân nhất.


Tại thời điểm mấu chốt, trăm ngàn lần ta cũng không thể để phụ thân tóm được nhược điểm. Vạn nhất hắn một mạch cấm đoán, trước tiên kế hoạch đào hôn vĩ đại sẽ chết non, mạng nhỏ của Lương Gia cũng sẽ chết trong tay ta. Cho nên, ta quyết định đi mua một bộ quần áo thay đổi trước khi về nhà, sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực hoa lệ bước vào cổng chính.


Trước khi trời tối, cuối cùng ta đã đến nơi phồn hoa nhất kinh thành, điều này có nghĩa ta không rời xa nhà. Chuyện làm một kẻ mù đường như ta cảm thấy tự hào là, từ ngoại thành trở về, ta không lạc đường, rất thần kỳ.


Mọi người xung quanh nhịn không được đều liếc nhìn ta, ta thực ngượng ngùng, cơ hồ đầu rụt vào cổ, thật sự là dọa người mà. Vì mau chóng thoát khỏi lễ rửa tội bằng mắt của mọi người, khi vừa đến một tiệm bán quần áo, ta liền chui tọt vào trong.


“Cô nương, muốn mua quần áo?” Một tên giống hệt tiểu nhị hỏi ta.


Thật vô nghĩa, đến tiệm quần áo không mua quần áo chẳng lẽ ta đến đánh bạc.


“Đúng vậy,” Ta chỉ chỉ một bộ màu vàng nhạt trên vách tường nói với hắn, “Ngươi đem bộ kia cho ta thử.”


“Đây…” Tiểu nhị có chút khó xử.


Ta vô cùng mất hứng: “Sao, sợ ta không trả tiền?”


“Không đúng, không đúng, cô nương đừng hiểu lầm. Bộ này đã có người đặt cọc, lập tức sẽ tới lấy ——đây đây, chính là làm theo yêu cầu của vị cô nương này.” Tiểu nhị hai mắt tỏa sáng, chỉ vào người đằng sau ta.


Ta nhìn lại, không thể không tán thưởng vận khí kinh thành thật quá tốt, nuôi dưỡng ra toàn mỹ nữ hiếm có. Vị mỹ nhân áo trắng trước mắt có thể nói là siêu phàm thoát tục, gọi nàng là thần tiên tỷ tỷ cũng không xứng. Nghĩ lại bộ dáng chật vật của mình, thật xấu hổ, căn bản là không cùng đẳng cấp. Thần tiên tỷ tỷ thấy ta nhìn nàng, mặt đỏ lên, gật đầu mỉm cười với ta. Thật lễ phép.


Tranh giành cùng mỹ nữ thực không phúc hậu, huống hồ vẫn là người ta đặt trước. Ta cũng không thể không có bộ quần áo kia, chỉ là vừa vặn nhìn thấy. Vì thế ta nói với tiểu nhị: “Quên đi, quên đi, ngươi xem rồi chọn giùm ta một bộ khác.”


“Được rồi, cái này thế nào?” Tiểu nhị chỉ vào một bộ có quần lụa xanh nhạt bên cạnh.


“Được, lấy bộ đó đi.”


“Cô nương vào phòng trong thử xem, không vừa ta lại tìm một bộ khác cho ngươi.”


Ta nhận quần áo, còn chưa kịp vào phòng trong thì từ cửa truyền đến thanh âm quen thuộc.


“Ý Ý, lấy quần áo xong chưa?”


Định luật vàng “oan gia ngõ hẹp” lại lần nữa được minh xác. Ta hoàn toàn sửng sốt, khuôn mặt rất tuấn tú của Lâu Huyên ở kia nhưng ta không tài nào thưởng thức được trong tình trạng hóa đá này. Đáng vận khí ta thật kém, chạm mặt hai kẻ thù trong một ngày, ta đúng là người hiếm có.


Bỗng nhiên có chút nghi hoặc, ý trung nhân của Lâu Huyên không phải Diệp Khuynh Thiên sao, sao lại dạo phố mua sắm cùng thần tiên tỷ tỷ? Nhưng nói thật, hắn với thần tiên tỷ tỷ thật xứng. Một người trong bọn họ cũng đủ làm ta tự biết xấu hổ, hiện tại hai người cùng một chỗ, phân lượng không phải bình thường.


Ta làm bộ không biết hắn, thong dong cầm lấy quần áo vào phòng trong.


“Tô tiểu thư, mua quần áo?” Lâu Huyên mở miệng đúng lúc ta dừng bước.


Ta quay đầu, hắn thản nhiên nhìn ta, không có biểu tình đặc biệt. Bất quá trong mắt hắn có cảm giác không để ta yên khiến ta e ngại. Chỉ cần liếc một cái, ta có thể nhìn ra hắn là người khôn khéo, không phí công trời ban cho hắn lớp da ngoài hoàn mỹ.


“Đại ca, ngươi quen nàng?” Thần tiên tỷ tỷ nhíu mi.


Thì ra thần tiên tỷ tỷ là muội muội Lâu Huyên. Ta nói, càng nhìn càng thấy bọn hắn có tướng phu thê, căn bản là vì huynh muội người ta lớn lên giống nhau.


Lâu Huyên nói với thần tiên tỷ tỷ: “Ý Ý ngươi về nhà trước, ta có việc nói cùng Tô tiểu thư.”


Nghĩ tới Lương Gia ta liền nổi giận, vì thế thực không nể mặt phản bác: “Ta không muốn nói gì với ngươi. Ngươi da mặt cũng quá dày đi, hại biểu tỷ ta thảm như vậy, lại còn không biết xấu hổ nói quen ta. Ta muốn nói, thấy người Tô gia từ xa thì đi đường vòng đi.”


Lâu Huyên bị ta mắng xối xả. Hắn nếu đã biết thân phận ta, không thể nào không rõ quan hệ giữa ta và Lương Gia.


Kết quả không đợi Lâu Huyên nói, thần tiên tỷ tỷ Lâu Ý Ý cười run hết cả người: “Đại ca, đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi bị nữ nhân chấn trụ, cười chết ta. Ngươi xứng đáng!”

Trang: « 11819202122 »
Search Engine: nhat ky tim chongnhat ky tim chong
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3784 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3785 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3786 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3786 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3786 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3786 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Bí Mật Của Đại Tiểu Thư
*Người tình ơi, em yêu anh
*Em đi hái chè
*Cho anh năm phút
*Đóng OẢN
*Playgirl vs Hotboy

Text Link: Wap tải game miễn phí