Disneyland 1972 Love the old s

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 19:01 , Ngày 14/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Hứ! Ta trù ẻo ngươi!
Con mèo đen khốn khiếp sẽ bị trời tru đất diệt đó!
Dám lừa gạt bà cô này à, nếu có thể, mỗi ngày cô sẽ cần cù trù ẻo nó 1000 lần, à không, 10000 lần!
Nói gì mà không thay đổi giới tính? Ừ thì không thay đổi, nhưng từ nữ trong nam nữ quá độ thành cái trong đực cái!
Nói gì mà làn da phải trắng, một làn da trắng che ba khuyết điểm? Ừ, đúng là rất trắng, cả người toàn lông trắng không nhuốm một tí màu nào hết!
Nói gì mà phải có dáng vẻ đàng hoàng? Ừ, rất đàng hoàng, nhưng cái đàng hoàng mà cô nói là đẹp cơ, không phải tròn mũm mỉm như thế này!
Nói gì mà phải có tiền, có thế, chỉ cần nằm hưởng phúc, không phải chịu khổ chịu tội? Ừ! Về điểm này thì càng không phải bàn cãi rồi. Đã bao giờ nghe nói mèo có phòng riêng của mình chưa? Đã nghe nói đến mèo được cho ăn sơn hào hải vị không? Đã nghe nói mèo có người hầu kẻ hạ riêng không? Hoàn toàn chẳng nói quá một chút nào, không phải những lời nói thổi phồng, mà đây là hiện thực. Vả lại, người hầu hạ nó còn là hai đại mỹ nhân, một tên Thu Cúc, một tên Đông Mai, chuyên phụ trách hốt phân, lau nước tiểu, tắm rửa, đút cơm, chà lưng, mátxa, thậm chí còn “Dưỡng lão và lo ma chay” của nó nữa!!!
Cái, tên, khốn, đó!
Nếu để cô tóm được nó, cô nhất định sẽ lột da nó, rút gân nó, uống máu nó, gặm xương nó…Ừm, cô không ăn thịt mèo.
Mặc kệ, tóm lại là cô đã rút khỏi hội yêu mèo rồi, thẳng chân tiến bước vào hội căm thù mèo, hội ngược đãi mèo, từ nay về sau, chỉ cần nhìn thấy một con sẽ đập một đập con, nhìn thấy hai con sẽ đập một cặp….
“Meo! Á! Đau quá! ”
Ôn Tâm đang nằm cuộn tròn sưởi ấm trên tấm thảm, mơ thấy ăn thịt con mèo đen đã thét lên một tiếng đau đớn, sau đó trừng mắt liếc qua, lừ lừ lườm chủ nhân bàn tay đó.
Thu Cúc sửng sờ, tự dưng co rụt đôi vai, bởi vì có chút sợ hãi, lực tay cũng mạnh thêm rất nhiều, đè đến nổi Ôn tâm không thở nổi.
Phẫn nộ! Ôn Tâm cắn răng chịu đựng, ánh mắt trừng trừng.
Mỗi sáng sớm, cô rất đáng thương vì bị cô tì nữ Thu Cúc đó dùng sức ấn chặt, đau chết đi được! Kiểm tra sức khỏe có cần như vậy không, dù giờ đây cô đang là con mèo, nhưng cũng có quyền của mèo chứ, họ lại dám đối xử tàn bạo với một động vật nhỏ nhắn, đáng yêu vừa khỏi cơn bệnh?
“Thích đại phu, nó…thật sự nó không có bệnh gì rồi à? ” Thu Cúc chần chừ hỏi.
Nhìn thấy con mèo lúc thì nhe răng nhếch mếch, lúc thì xếch môi trợn mắt, lúc thì giương nanh khoe vuốt, lúc thì ánh mắt hung hãn, Thu Cúc tự dưng sợ hãi trong lòng.
Tư sau khi con mèo mập này vùng vẫy chết đi sống lại, cảm giác hoàn toàn khác hẳn trước kia, hành vi trở nên rất kỳ quặc. Thí dụ như có khi vô duyên vô cớ lại ngất đi, thỉnh thoảng hay kêu gào, có lúc thì lại giống như hiện giờ, dùng đôi mắt hai màu, một xanh lam, một xanh lục nhìn cô trừng trừng, ánh mắt như đang nói: “Ngươi hãy nhớ đấy! Ngươi chết chắc rồi! ”
Khiến cô giật thót cả người.
Con mèo lười ngày xưa đâu rồi nhỉ? Nó lười đến nỗi không thèm mở mắt!
“Ừ, chẳng có bệnh tật gì, rất khỏe mạnh! ” Thích đại phu ung dung buông lỏng con mèo, không bằng lòng xua xua tay, sau đó vuốt vuốt chòm râu dê rất cá tính của mình, bắt đầu thu thập y cụ.
Thu Cúc trợn tròn mắt, “Nhưng…Thích đại phu, lần trước ngài nói nó sống không lâu nữa, kết quả tới giờ nó vẫn chưa chết. ”
Chòm râu dê của Thích đại phu khẽ run lẩy bẩy, “Thu Cúc, con a đầu này cố tình khó dễ với lão phu đúng không? Ta đã nói cả trăm lần rồi, ta là đại phụ trị bệnh cho người, không phải trị bệnh cho súc sinh! ”
“Nhưng thiếu gia nói người là….” Thu Cúc không sợ chết khẽ giọng lầm bầm.
“Ngươi, ngươi …” Thích đại phu thính tai nghe thấy, tức tối trừng mắt, thổi chõm râu lên, gương măt già nua đỏ bừng lên, có cảm giác trông như đang dở khóc dở cười.
Ôn Tâm thừa cơ đứng dậy, gần như nheo đôi mắt lại, lắc lư thân hình béo mập rồi tìm một góc thoải mái, không bắt mắt, lười nhác nằm sấp xuống, vẻ mặt bình chân như vại, chẳng thèm đếm xỉa. Đôi chân ngắn cũn cỡn đã không còn nhìn thấy sau khi cô nằm xuống, nó giấu trong bộ lông dày màu trắng.
“Thu Cúc! Còn không mau im miệng! ”
Trong khi Thích đại phu sắp tức đến ngất xỉu, một cô hầu khác – Đông Mai bưng trà bước vào nhà, nghiêm nghị quát mắng Thu Cúc đang nói xằng, cười nhìn Thích đại phu, “Thích đại phu, Thu Cúc vẫn còn bé, không hiểu chuyện, nào, uống ngụm trà, chữa chữa lửa.”
Thích đại phu xua thẳng tay, bực tức bảo: “Miễn đi! Đường đường một ngự y như ta, biết bao người cầu xin ta xem bệnh mà ta cũng không đếm xỉa, hôm nay lại tới mức phải đi xem bệnh cho súc sinh, còn bị một con nha đầu cười chê. ” Sau đó ông lại lắc đầu, than thở, “Bỏ đi, bỏ đi, các ngươi lo mà chăm sóc con súc sinh này, mai ta lại đến. ”
Dứt lời, Thích đại phu hất hất tay áo, ngoảnh mặt cất bước ra đi.
Ôi, bác sĩ già này thật đáng thương, mấy hôm nay đều do ông ta kiểm tra sức khỏe giúp cô, nghe nói người ta là ngự y danh tiếng trong cung, ngờ đâu bị thiếu gia nhà này dùng cách gì đó bắt làm thú y trong phủ.
“Thu Cúc, cô nói năng phải có chừng mực chứ. ” Sau khi Thích đại phu đi, Đông Mai quay đầu nhìn Thu Cúc, nhướn mày trách móc: “Thích đại phu là quan y, cô nói năng bừa bãi, nếu thiếu gia mà biết thì chẳng biết trừng phạt cô thế nào đây? ”
Thu Cúc không quan tâm, thè lưỡi nói, “Tôi có dám hỗn xược đâu! Tôi chỉ là lỡ lời thôi mà. Nhưng cũng may thiếu gia không có trong phủ, u quản gia thương tôi nhất, cùng lắm sẽ mắng vài câu.”
Không nhắc thì thôi, nhắc đến thì trong lòng Đông Mai khó tránh khỏi bực bội, trong phủ ai ai cũng biết Thu Cúc là cháu ngoại u quản gia đưa từ ngoài quê vào, u quản gia cố ý sắp xếp Thu Cúc hầu hạ bên cạnh thiếu gia, ý đồ quá rõ, chính là mong mỏi có ngày Thu Cúc hút được sự chú ý của thiếu gia, sau đó bay lên cành cây biến thành phượng hoàng.
Nhưng vừa tới vài ngày thì bị thiếu gia phái đi chăm sóc Tiểu Bạch, còn liên lụy cả cô cũng phải đi theo, đi một lúc là vài tháng trời.
“Phiền quá đi, không biết còn phải chăm sóc con súc sinh này bao lâu nữa? ” Đông Mai tức tối trừng mắt trút giận lên con mèo mập đang cuộn tròn trong một góc, “Cô xem nó mập thế này, cái bụng tròn vo như cái trống, cuộc sống thoải mái biết nhường nào! ”
Làm ơn đi, dù cơ thể này không phải của cô, nhưng hình tròn cũng là một thân hình mà.
Đông Mai ngồi xuống, bưng cốc trà trên bàn, uống một ngụm to, mượn uống trà để che giấu cơn giận đang sôi sục của mình.
“Cũng chẳng biết thiếu gia rốt cục tại sao lại thích nó nữa? Cái tên Tiểu Bạch còn là do thiếu gia đích thân dặn dò, những con vật khác không đặc biệt ưu ái như vậy. ”
Tiểu Bạch? Đừng nhắc nữa! Ai thèm chứ? Cô nghe tên này một lần là ngất một lần, đây chẳng phải là tên mấy chú cún con hay bị chủ nhân ức hiếp trong mấy phim hoạt hình sao? Có bực tức không chứ?
“Vốn tưởng nếu thiếu gia biết con súc sinh này chưa chết thì chúng ta có thể thừa cơ xin ban thưởng của thiếu gia, sau này không cần ở lại chỗ quái quỷ này nữa, ngờ đâu người tính chẳng bằng trời tính! ”
Thu Cúc cũng ngồi xuống uống trà ở ghế bên cạnh, “Cô đừng trách than nữa, đành chịu thôi. Hôm đó thiếu gia phải đi sang Hàng Châu gấp, u quản gia chưa kịp báo vớ
i người. ” Thu Cúc hơi ngập ngừng, nói tiếp: “Giờ ngẫm lại, nếu lúc đó nó chết thật thì tốt biết mấy, chúng ta cũng có thể trở về “Cẩm Lan Uyển” rồi. ” Cẩm Lan Uyển chính là nơi ở của chủ nhân Nam Cung Cẩm.
“Hứ, giờ hối hận thì được quái gì? Khi nó hấp hối, tôi đã bảo cô chôn nó đi mà cô không có gan đó, giờ thì tốt rồi, tự chuốc khổ vào thân. ”
Trang: « 12345629 »
Search Engine: say dam mot nang meosay dam mot nang meo
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Có thể
*Ước gì
*7 điều đàn ông thường nói khi họ đang yêu thật lòng
*Oan Hồn Xóm Nhỏ
*Nhật Ký Tìm Chồng
*Oan Hồn Xóm Nhỏ

Text Link: Wap tải game miễn phí