
Đăng lúc: 02.01.15 / 05:51
1082 - Chia sẻ :






Chết tiệc! Bọn họ nhất định khiến cho mọi người đều biếtquan hệ của cô và Joel có phảihay không? Ti Ti cúi đầu quansát khắp nơi: “Các anh mau mautránh đi chỗ khác được không?Tôi muốn làm việc. Hai ngườicó thể yêu cầu quản lý giúp đỡ,không nhất thiết tìm tôi.”
Xét thấy cấp dưới của mình có thái độ vô lễ, quản lý vội vàng lên tiếng: “Ti Ti, cô làm sao có thể nói chuyện với Phó Chủ tịchnhư vậy, cô…”
“Câm mồm! Anh dám dùng thái độ đó trách cứ Ti Ti.” Philip quay sang quản lý rống to, ngược lại đối với Ti Ti, thái độhết sức khép nép: “Ti Ti, tôi xin cô đấy! Chỉ có cô mới giúp Joelbình tĩnh lại.”
“Joel! Anh ấy làm sao?” Ti Ti lo lắng hỏi.
“Ti Ti, hiện giờ Joel giống nhưcổ xe tăng, ai đứng ở trước mặt anh ấy đều phải chết. Từ trướctới nay, đây là lần đầu tôi thấyanh ấy tức giận như thế, quảthực rất giống giết người. Ti Ti, xin cô đi xoa dịu anh ấy.” Davy nhỏ giọng nhờ vả.
“Thực sự nghiêm trọng như vậy sao?” Ti Ti hồ nghi hỏi. “Nếutôi cũng gặp hoạ, ai tới cứutôi?”
Thấy cô tựa hồ có điểm dao động, Philip vội vàng khích lệ: “Anh ấy tuyệt sẽ không bao giờđối xử như vậy với cô, cô cũngbiết, người anh ấy quan tâm nhấtchính là cô, làm sao có thểkhiến cô không vui? Giúp chúng tôi đi mà! Van cầu cô, cô nhất định phải cứu chúng tôi!”
“Nhưng.” Cô vẫn còn do dự:”Tôi còn muốn đi làm, còn có công việc phải làm, còn…”
“Ti Ti”, Davy khóc thét: “Joelđem cô lên tầng chót, là cô không muốn thôi, chúng tôi sắp bị Joel xử bắn rồi, cô thấy chết không cứu sao?”
“Được rồi! Được rồi! Tôi đi là được, nếu tôi có mệnh hệ gì, các anh phải thay tôi nhặt xác đó.”Ti Ti bất đắc dĩ đáp ứng.
“Tạ ơn trời, không cần dọn dẹp,dập tắt lửa quan trọng hơn.” Hai người lại lần nữa kéo cô ra bênngoài: “Ted, Ti Ti hôm nay xin nghỉ!”
Đang lúc mọi người trợn mắt hámồm ở bên trong, của bọn họ bị hai vị Phó Chủ tịchkéo đi.
Đứng trước cửa phòng làm việc của Joel, Ti Ti quay đầu lại nhìnthấy Davy, Philip cùng Molly sáu cánh tay không hẹn mà gặphướng cô vẫy vẫy, đành phảiquay đầu trở lại giơ tay lên chần chờ nhẹ gõ hai cái.
Không trả lời. Đã đi rồi sao? Ti Ti quay ra đằng sau: “Anh ấy…”
“Muốn chết thì vào đây!” Thanh âm âm trầm lạnh lẽo, làm lòngngười kinh sợ.
Ti Ti hít một hơi mạnh mẽ, cước bộ lảo đảo nhất thời lui lại ba bước, đôi mắt từ từ chuyển hướng phía sau, ba người dùng ánh mắt sợ hãi nhìn cô.
Đứng thẳng bất động trong chốc lát, Ti Ti mới chậm rãi bước lạicánh cửa, sợ hãi xoay mở nấm cửa, chầm chậm đưa đầu vào trong khe cửa.
Joel ngồi trên ghế xoay, đưa lưng về phía cô.
“Joel, em vẫn chưa muốn chết.Nhưng… Em có thể vào không?” Cô thật cẩn thận dò hỏi.
Ghế bỗng nhiên quay lại, Joel kinh ngạc ánh mắt bắn thẳng tớicái đầu đang lấp ló của cô.
Cô không khỏi co rúm lại: “Ý của em là, nếu như em đi vào, anh không thể cam đoan anh sẽ không giết em, sau đó giếtngười diệt khẩu?”
Bên ngoài ba người toàn thân căng thẳng, chuẩn bị tùy thời tiến lên cứu người, lại khôngngờ tới từ trong văn phòng đột nhiên truyền ra một trận cười to: “Không, búp bê, anh sẽ không giết em, anh chỉ muốn ănem!” Tiếp đó, Ti Ti đã bị kéovào trong.
Sau đó là một hồi im lặng rất lâu.
“Wow! Tôi biết rõ cô ấy rất hữuhiệu, cũng không thể tin là lạihiệu quả như vậy!”
“Kỳ tích! Quả thực chính là kỳ tích!”
“Tiểu thư Ti Ti thật lợi hại!”
Ba người đồng thời nhìn về phíavăn phòng.
“Không biết bọn họ bây giờ đang ở trong đó làm cái gì?”
Trên bàn! Bọn họ đang làm việcmuốn làm.
Văn kiện trên bàn, kẹp hồ sơ,văn phòng phẩm, hợp đồng, sổsách toàn bộ nằm rải rác trên thảm.
Joel không thể chờ đi đến giường trong căn phòng nhỏđược thiết kế riêng tư trong văn phòng, chỉ kịp đặt Ti Ti nằm ởtrên bàn làm việc, vén váy lên. Quần lót ren mềm mại bị xé rách không thương tiếc, nânghai chân cô lên đặt ở trên vai hắn, cứ như thế trực tiếp tiếnvào trong cơ thể cô.
Tình cảm mãnh liệt, hơi thở nặng nề, tiếng rên rĩ say lòng người, hai người đồng thời đạt đến cao trào cuồng liệt như gióbão.
Thật lâu sau, Joel thở dốc không ngừng, hô hấp chưa ổn khẽ cười: “Anh phát hiện mỗi lần cùng em một chỗ, anh liền biến thành sắc lang.” Hắn chậmrãi rời khỏi cơ thể cô, giúp côbuông váy xuống.
“Xin lỗi đã xé quần lót của em, bảo bối, bất quá, anh sẽ tặng em hai chục quần lót lụa tơ tằm quyến rũ, có được không?” Hắn không muốn xa rời ghé vào cổcô khẽ hôn, đồng thời ở bên tai cô bồi thêm một câu: “Đầy đủ màu sắc.” Hắn say mê hôn ngửimùi thơm mát đặc biệt của cô.
“Rồi anh lại xé rách tiếp!” Ti Ti nũng nịu nới với hắn.
* * * * * *
“Công chúa Christine, Chủ tịchđang tiếp khách trong văn phòng, cô có thể đến phòngkhách đợi chút, tôi lập tứcthông báo Chủ tịch cô đã tới?”Molly tiếp đón cung kính.
Công chúa Christine là mỹ nữChâu Âu điển hình, tóc nâu mắt nâu, đa tài đa nghệ, trang nhã hào phóng, khí chất đặc thù củaquý tộc hoàng gia, là công chúa được quốc vương sủng ái nhất. Không biết có bao nhiêu vương tử công tước, hoàng thân quốc thích ngấp nghé mỹ mạo hiền thục của cô, nhưng cô một mựcchẳng thèm ngó tới, cố chấp chờ đợi một người có thể khiến côđộng tâm, nếu không tình nguyện cả đời không lấy chồng.
Joel lần đầu đến quốc gia củacô cùng phụ vương cô đàmphán các vấn đề liên quan đến việc mở rộng chi nhánh công ty của tập đoàn Seth, cô lúc đókhông thể tự kềm chế đối với hắn vừa gặp đã yêu. Hắn tuấn tú cương nghị, lạnh lùng đạm mạc cùng khí chất gợi cảm làm cô thần hồn điên đảo lâm vào cỏimê. Vào lúc ban đêm, cô liềnnói với phụ vương, Joel chính là người đàn ông cô muốn trọn đời dựa vào, cô thậm chí khôngtiếc vứt bỏ tôn nghiêm mà theo đuổi hắn. Quốc vương biết rõ cô ngoài mềm trong cứng, cátính cố chấp, mà thân phận Joel cũng đủ để xứng đôi với côngchúa, liền đồng ý toàn lực trợ giúp cô. Chính vì thế mà định ra hành trình đến Mỹ lần này.
“Đương nhiên, tôi sẽ hết sức phối hợp với anh ấy, sẽ khôngđể cho anh ấy khó xử, nói với Joel không cần lo lắng cho tôi.”Công chúa Christine mỉm cườinói.
“Công chúa, đi lối này.” Molly đưa công chúa Christine đến phòng khách, dọn đồ uống, một lần nữa cẩn trọng mời cô đợichút.
Molly vội vàng bước ra phòng khách, ngước mắt nhìn thấyDavy cùng Philip vừa mới nghetin vội vã chạy đến, lúc này thịnữ tùy thân của công chúa đi ra phòng khách.
“Tôi là Annie, thị nữ thiếp thâncủa công chúa.” Thái độ cô ta kiêu căng, cái cằm ngẩng lên thật cao: “Công chúa từ lúc xuống máy bay đến giờ, chưanghỉ ngơi chính thức, mời Chủtịch các anh nhanh một chút,tránh ảnh hưởng đến giờ giấccủa công chúa.”
“Đương nhiên, đương nhiên, tôilập tức thông báo với Chủ tịch.”Nhìn Annie lần nữa bước vàophòng khách, Molly xoay người đối mặt hai vị Phó Chủ tịch:”Ok! một trong hai người, ai đi thông báo?”
Davy, Philip bốn mắt nhìn nhau.
“Anh đi! Anh lớn hơn em!”Philip giành mở miệng.
Davy tránh né: “Sao lại liênquan đến tuổi tác ở đây? Em đi! Em là út, so với anh được sủngái nhất.”
“Được sủng ái? Ở đâu? Sao em không thấy. Hơn nữa, công chúa là trách nhiệm của anh, anh đừng quên.” Philip đẩy nhiệmvụ nguy hiểm sang Davy.
Rắc rối còn treo lơ lửng trên đầu. Hai anh em nhà này thật rãnh rỗi còn đứng đây cãi nhau.
Molly hổn hển la lên: “Này, này! Thời gian cấp bách, hai người còn có thời gian tranh cãi à?”
Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá