ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 21:13 , Ngày 14/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Sau dần, cô cũng quen với sự có mặt ấy của Việt, cũng bắt đầu tìm cách thử thách sự chịu đựng của anh. Cô thường xuyên đi học muộn giờ của anh, bắt anh đợi cả tiếng dưới cửa rồi mới thũng thẵng đi xuống nói hôm nay mình được nghỉ. Cô đi chơi với bạn vào những lúc anh đến nhà, không trả lời tin nhắn của anh, điện thoại cũng không.
Cách phản kháng này dường như cũng nằm trong dự tính của Việt. Anh không hề cảm thấy tức giận, bởi vì anh biết đây chỉ là cách thức đối chọi lại với nỗi sợ hãi rằng cô sẽ dần dần vì quen với sự có mặt của anh mà bị anh hấp dẫn mất.
Mà thật sự thì, nói một cách công bằng, chẳng có gì là điều không thể xảy ra cả. Chỉ có điều con người ta luôn tìm cách trốn tránh, phớt lờ bằng cách cố tỏ ra không quan tâm, cố làm tổn thương người khác. Bởi vì đã bị tổn thương nên sợ hãi phải chịu tổn thương, nên thà khiến người khác đau trước, còn hơn chính mình sau đó phải chịu nỗi đau lớn hơn.
- Em sợ em sẽ thích anh đúng không?
- Anh nghĩ sao cũng được, tùy anh!
- Ừ, em có thể cố tỏ ra mình coi đây là điều vô lý, nhưng em không thể phủ nhận em đang sợ hãi, đang trốn tránh và cố tình tỏ ra mình là đứa đáng ghét.
- Anh tưởng mình thông minh hơn người hay sao mà có thể tùy ý đọc được suy nghĩ của người khác?
- Tôi đủ thông minh để biết cách yêu em thế nào, cũng đủ tỉnh táo để nhận ra mình có yêu em thật lòng hay không. Thế nên xin em đừng có lo lắng rằng sẽ bị tổn thương hay gì cả, tôi sẽ không bao giờ làm thế!
Trâm sững sờ nhìn Việt. Cô chưa bao giờ thấy anh tỏ ra nghiêm túc và tức giận như vậy. Trước đó cho dù cô làm cách nào cũng không thể khiến anh bỏ cuộc hoặc chán ghét, thế mà giờ đây chỉ vì vài câu nói bình thường lại có thể khiến anh kích động đến mức này. Quả thật cô không tin anh. Cô không tin vì cái gì mà anh có thể thích cô chỉ sau vài lần gặp. Mà chắc chắn cái sự “thích” này sẽ chỉ dừng ở mức rung động bình thường, tuyệt đối không thể nào kiên nhẫn lâu hơn với cô được.
Thế nhưng ngày hôm nay, cô đã láng máng nhận ra điều gì đó không phải. Những điều cô cố nghĩ rằng nó là sự thật thì lại không phải sự thật. Thái độ của Việt và những gì anh nói dường như đã chạm vào trái tim cô, khiến nó đập nhanh hơn, háo hức hơn. Nhưng cô vẫn không thể thuyết phục nổi mình tin ngay vào điều đó được.
- Người ta vẫn nói thế, vẫn nói rằng không bao giờ khiến nhau tổn thương. Nhưng anh xem, có đôi yêu nhau nào bình yên đi với nhau được đến hết đời mà không làm tổn thương nhau?
- Rốt cục em đang sợ điều gì? Em sợ anh không yêu em thật lòng hay em sợ một kết quả? Sao em chưa thử đã dám chắc là tổn thương, chưa bắt đầu đã sợ kết thúc? Tại sao em không thể dựa vào ai đó mà an tâm nghỉ một lúc, cứ thế này mãi có mệt không?
- Anh thì biết bao nhiêu về tôi hả?
- Đủ để hiểu em và yêu em là được chứ gì?
Yêu anh có dễ đâu? 3
Trâm bật khóc. Chẳng hiểu sao cô cảm thấy đã hết sức lực để chống đối rồi, cảm thấy không còn có thể phản kháng Việt thêm một lần nào nữa. Trong một mớ hỗn độn tồn tại quá nhiều mâu thuẫn rối rắm, cô không thể cứ làm ra vẻ như không thèm quan tâm nữa, cũng không thể phủi tay một cái nói thêm những lời làm tổn thương anh nữa.
Bởi vì anh đã nói đúng hoàn toàn trâm trạng và cảm xúc của cô. Bỗng chốc bị người ta lật ngửa tim can ra, không thể tìm chỗ chạy trốn, đương nhiên sẽ khó có thể chấp nhận nổi. Phòng tuyến lâu nay xây dựng để ngăn mình với mọi người bỗng chốc có người lách vào được, chứng kiến toàn bộ bản chất con người khiến cô cảm thấy vừa hoang mang vừa ấm ức. Vừa muốn phủ nhận nhưng lại không biết nên phủ nhận thế nào.
Việt nhẹ nhàng ôm cô. Trong tiếng nức nở khe khẽ của cô anh mới biết mình đã nóng vội. Rõ ràng anh không nên tỏ ra kiên quyết như vậy để ép uổng cô. Anh đã nói sẽ đợi cô, anh đã nói sẽ kiên nhẫn chờ, vậy mà rốt cục thì anh cũng phải dùng cách này để dồn ép cô chấp nhận.
- Đồ điên, anh thích tôi làm cái gì hả? Tôi có yêu cầu đâu hả, đừng nói gì nữa tôi mệt mỏi lắm…
Bỏ mặc mọi lời trách cứ trong màn nước mắt của Trâm, Việt thở dài. Cô gái này rốt cục phải mất bao lâu mới hiểu hết được đây? Phải mất bao lâu mới “thu phục” nổi đây?
Chuyện yêu đương thật ra cũng là một điều gì đó rất kỳ diệu, khiến chúng ta có thể qua màn nước mắt, qua lớp da thịt, vẫn có thể cảm nhận được trái tim nóng hổi đang đập từng hồi. Bất giác mỉm cười không lý do, Việt cúi xuống vuốt tóc Trâm, thầm thì một câu đủ để cô gái đang nức nở kia nghe thấy. Một câu thôi cũng khiến người khác nghe được chắc chắn sẽ thấy xuyến xao. Một câu nói mà cô gái kia cũng phải ngước mắt lên nhìn anh, con mắt còn đọng vệt nước trong veo.
- Đừng thế nữa, mình yêu nhau được chưa em?
Sau khi khóc lóc một trận, Trâm quệt quệt nước mắt rồi mở miệng ra là bắt Việt đưa đi ăn. Anh ngạc nhiên trong giây lát rồi sau đó vui vẻ tung chìa khóa xe, vứt mũ bảo hiểm cho cô rồi phóng vụt đi lang thang khắp phố.
Trâm chỉ chỉ hàng quán nào, Việt đều dừng lại. Hai người vào ăn rồi lại lên xe đi. Trâm nghĩ ra đủ các món lặt vặt vỉa hè, ăn không biết chán. Ăn đến nỗi Việt còn phải lo lắng cho cái bụng cô.
- Này, em không thể ăn sạt nghiệp anh được đâu. Với cái mức này chỉ khiến em đau bụng, khó tiêu thôi!
- Mức này đã là gì! Bụng em em chưa lo anh đã đòi lo hộ.
- Thôi được rồi thôi được rồi, em chỉ việc ăn thôi, việc đi lại và thanh toán cứ để anh lo, cứ để anh lo.
Câu nói ấy của Việt khiến Trâm phì cười. Cô không thể phủ nhận rằng, con người anh rất thú vị, khiến cho mọi người đều cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh. Một người xuất sắc như anh, đáng lý ra không nên chú ý đến một đứa con gái vừa lười biếng vừa bướng bỉnh, lập dị như cô.
Hít một hơi dài. Thôi thì cô không nên nghĩ nhiều nữa. Chuyện yêu đương hay là cứ một lần phó mặc cho cảm xúc đi. (Đọc nhiều truyện hay khác tại wapsite: Haythe.US) Đã đến lúc cô phải quên đi mối tình đầu từ thời phổ thông, quên đi sự phản bội của người mà cô đã dùng cả trái tim chân thành nhất để yêu, quên đi những gì anh ta nói với cô, những gì cô nghe được. Phải quên đi thì mới sống tiếp được, phải quên đi thì mới bắt đầu được. Huống hồ cô cũng nhận ra cảm tình của mình với Việt. Cô cũng vì anh mà rung động, cũng vì anh mà sợ hãi, ám ảnh, tự ti.
Thấy cô trầm tư, Việt đoán thể nào cô cũng đang nghĩ ngợi linh tinh. Búng vào trán cô một cái, trêu dăm ba câu rằng yêu cô thật tốn kém quá. Trâm nhăn mặt vì đau, bực mình vì bị chê “tốn cơm tốn của”, cô cúi xuống không nói không rằng cố tình làm rây sốt ra tay áo sơ mi của anh. Hai người đùa cợt qua lại một hồi, số đồ ăn trong bụng Trâm cũng bắt đầu được tiêu hóa đáng kể, cô mới chịu trèo lên sau xe Việt, vác cái bụng ậm ạch đi về nhà.
Đúng như lời Việt nói, cả đêm hôm ấy Trâm không thể ngủ được. Đầy một bụng đồ ăn, nằm xuống là căng tức, khó thở. Cô nằm nghịch điện thoại chán chê, mỏi mắt rồi mà vẫn không thể chìm vào giấc ngủ. Bỗng dưng điện thoại lóe sáng, một tin nhắn được gửi đến khiến cô phì cười.
“Ngủ không được đúng không? Thế mới nói không nghe lời anh là phải chịu hậu quả mà!”
“Còn anh? Không đầy bụng, khó tiêu mà sao giờ vẫn chưa ngủ được? Chê người trước tiên nhìn mình đi!”
“Em xem, đi cùng em như thế, cũng ăn không ít…”
“Con trai gì mà ăn có tí thế đã khó tiêu =;”
“Đùa thôi, thực ra là nhớ em!”
Trâm mỉm cười, tự dưng lại cảm thấy một chút ngọt ngào phảng phất đâu đây rất lạ. Lần đầu tiên cô cảm nhận được, sự quan tâm và lời thổ lộ của một người lại khiến mình vui như thế.
Cứ như thế, Trâm chìm vào giấc ngủ, bỏ mặc Việt mỏi mắt chờ tin đáp lại, cuối cùng cũng ngủ quên trong nỗi bực bội. (Đọc nhiều truyện hay khác tại wapsite: Haythe.US) Cô gái này lúc nào cũng cứ làm anh phải thấp thỏm khổ sở mãi thôi.
Trang: « 12345
Search Engine: yeu anh co de dauyeu anh co de dau
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Ăn không?
*Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc
*Bí Mật Của Đại Tiểu Thư
*Hạnh phúc là khi ta có nhau
*Người tình ơi, em yêu anh
*Mị Nương Kén Chồng Thời @

Text Link: Wap tải game miễn phí

Ring ring