ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 21:32 , Ngày 14/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

“Làm thế nào? Thật rất đau sao? Tôi nên làm thế nào?” Chiêm Hiểu Đường nói xong, lại chọc xuống phía trên đỉnh của anh.


“Không nên đụng, không phải bị thương, tôi không có bị thương!” Anh đè ép thanh âm nói, sắc mặt đã có chút ửng hồng.


“Ah? Cũng sưng thành ra như vậy rồi, chẳng lẽ còn không đau?”


Chiêm Hiểu Đường kinh ngạc nhìn anh, lại sờ soạng mấy cái, “Thật không đau?”


Anh khổ sở nhìn lại cô, không tự chủ nghiêng mắt nhìn hai vú của cô, lúc này ánh sáng mơ hồ có thể nhìn thấy đôi anh đào thẳng đứng dựng lên, sau nhẹ nhàng cầm eo nhỏ cùng với bộ ngực đầy đặn hơi vểnh lên.


Thật là muốn chết, anh cư nhiên thấy dáng vẻ nha đầu này phía dưới không ngừng run rẩy, sau đó vừa rên , vừa đung đưa eo thon nhỏ. . . . . .


Không được, không thể còn muốn, nếu không có thể sẽ chảy máu! Anh cố gắng đè xuống ngọn lửa dục vọng của mình, nhỏ giọng nói: “Cô không cần chạm vào nó, sau đó nó sẽ nhỏ xuống, có thể phiền toái cô cho tôi một cái chăn hay không, tôi cũng cần nghỉ ngơi.”


“Thật chờ một chút


chút sẽ tốt? Thật thần kỳ nha.” Chiêm Hiểu Đường nửa tin nửa ngờ giúp anh đắp kín chăn, “Nhưng cháo ngô anh còn chưa ăn.”


“Không cần!” Mới vừa thở phào nhẹ nhõm chính anh cuống quít nói: “Tôi hiện tại cần nghỉ ngơi, chỉ cần nghỉ ngơi.”


Cho anh ăn thêm vài hớp nữa, anh sẽ chết mất, sau đó ngày thứ hai liền đăng báo trang đầu, Hoàng tử thứ sáu của Dolly hi Mia, phong nhã hào hoa, chết tha hương ở Athen, tiêu đề là hồng nhan họa thủy*, đột ngột chết!


0


Anh thậm chí có thể tưởng tượng sau khi anh chết, đám anh em trong nhà chết tiệt không có lương tâm kia sẽ nhạo báng anh tráng niên mà chết sớm.


Nghĩ thế, khóe miệng anh một hồi co giật, không được, anh nhất định phải sống thật tốt!


Qua vài ngày sau, thân thể Nelson hơi chuyển biến tốt, Chiêm Hiểu Đường liền thường xuyên dìu anh vào trong sân ngồi một chút, những đóa hoa trong sân nhỏ đã nở, thơm nức mũi, làm cho lòng người vui vẻ thoải mái.


Mấy ngày nay Nelson cảm thụ tác dụng lớn của thiên nhiên, tâm tình không tệ, có thể có thời điểm nhìn Chiêm Hiểu Đường ngây thơ thỉnh thoảng lộ ra một chút bộ vị, trong nội tâm Nelson cũng sẽ nhộn nhạo, không khỏi cảm thán, thiên nhiên cũng nở hoa kết trái rồi, anh năm cũng đã là người đàn ông ba mươi tuổi, không biết lúc nào mùa xuân mới có thể tới? Mỗi lần nghĩ đến đây, trong đầu của anh không nhịn được sẽ xuất hiện khuôn mặt Chiêm Hiểu Đường, sau đó chính là những bộ vị kia của cô làm cho người mộng tưởng. . . . . .


Chiêm Hiểu Đường cả ngày bận rộn, ở bên cạnh anh lúc ẩn lúc hiện. Thỉnh thoảng cô còn có thể nhìn mặt của Nelson ngẩn người, những thứ này đối với Nelson sớm đã không có gì đáng trách, con gái nhìn thấy anh 89% cũng sẽ si tâm, huống chi là cô gái nhỏ này?


Trong sân có mấy con bươm buớm, nhanh nhẹn bay qua, Nelson bỗng cảm thấy một chút khốn khổ, từ trong sân nhỏ bước đi thong thả trở về phòng ngủ bù.


Không biết mơ mơ màng màng ngủ bao lâu, anh cảm thấy thể lực mình đã khôi phục hơn một nửa, vả lại vết thương trên người cũng đã không còn đau như vậy nữa, mới tỉnh lại.


Ánh mặt trời sáng rỡ ngoài cửa sổ chiếu vào trên người của anh, ánh sáng màu vàng toát ra một loại ấm áp, Chiêm Hiểu Đường ở ngoài cửa phòng nhìn ngọc thể của anh ngang dọc, bộ dáng quả thật ngây dại.


“Này, tiểu nha đầu, cô lén lút nhìn cái gì?” Người đàn ông giương mắt, hài hước hỏi.


“Không có, không có gì.” Chiêm Hiểu Đường vội vàng thu hồi tinh thần, cười hì hì đi tới bên cạnh anh, “Anh hôm nay có khá hơn một chút hay không? Nelson.”


Nelson đột nhiên cảm thấy một chút cảm động nhỏ, gật đầu một cái, nhưng kế tiếp Chiêm Hiểu Đường nói một câu lại làm cho Nelson thiếu chút nữa phải hộc máu.


“Phía dưới anh còn sưng không?” Chiêm Hiểu Đường ngây thơ hỏi.


“Cô chớ ở trước mặt tôi hoảng mấy lần, nó cũng không sưng lên!” Nelson tức giận trả lời.


“Thật?” Chiêm Hiểu Đường trên mặt là vẻ mặt đau lòng, “Thì ra là có quan hệ đến tôi, thật xin lỗi!”


Nelson vừa định nói cô hiểu là tốt rồi, ngoài cửa lớn lại bỗng dưng vang lên tiếng kim loại “thùng thùng, đông đông” va chạm.


Chiêm Hiểu Đường vội vàng chạy đến cửa, cửa phòng cũng đồng thời bị mở ra, đi tới là một người đàn ông bụng to phề phệ.


Thì ra là chủ nhà sát vách!


Ông chú chủ nhà, cười mị mị nhìn Chiêm Hiểu Đường, một tay cầm một cái rìu, một tay cầm một cái dây lớn bằng ngón cái, xích sắt đã bị chém thành hai khúc, “Hiểu Đường, chị cô lại đem cô nhốt rồi hả ? Thật không ra cái gì, tại sao họ có thể đối với cô như vậy? Chỉ là, tôi đã giúp cô giải quyết sợi xích sắt, cô cũng không cần phải lại bị nhốt ở trong nhà.”


“Cám ơn chú”. Chiêm Hiểu Đường lập tức mời chủ cho thuê nhà vào phòng khách, còn khéo léo rót chén nước cho ông ta.


Chủ nhà nhận lấy nước, cười nhìn Chiêm Hiểu Đường như cũ, “Hiểu Đường, cô còn nhớ hôm nay là ngày mấy hay không?”


Chiêm Hiểu Đường nháy mắt mấy cái, nửa u mê nửa giả bộ ngu cười nói: “Hôm nay? Chẳng lẽ là sinh nhật chú? Hoặc là ngày kỷ niệm chú và bà xã kết hôn?”


Mặt chủ nhà lập tức trầm xuống,: “Cô đang giả bộ hồ đồ với tôi phải không? Hiểu Đường, cô nghĩ lại xem tiền thuê phòng sang năm cô có phải nên giao nộp rồi phải không? Hả?”


Bỗng nhiên trên mặt Chiêm Hiểu Đường đột nhiên hiện lên thần sắc khó chịu, “Chú, cháu hiểu biết rõ là cháu nên nộp tiền thuê phòng, nhưng. . . . . . Thế nhưng hai ngày nay đầu cháu có chút khó chịu chú có thể thư thả mấy ngày nữa hay không, cháu bảo đảm đến lúc đó nhất định sẽ đem toàn bộ tiền thuê phòng nộp lên. . . . . .”


Mặt của ông chú lập tức chuyển nhiều mây, “Không được, cô mỗi lần đều nói như vậy, nếu là người người đều giống như cô khất nợ như vậy không giao nộp tiền thuê phòng, tôi còn lấy cái gì để sống? Chẳng lẽ ngày ngày đều phải ăn không khí?”


Chiêm Hiểu Đường ngồi xổm bên chân ông chú chủ nhà lấy lòng, thay ông ta đấm xuống, trên mặt đầy tràn nụ cười nịnh hót, “Đại thúc, chú người tốt như vậy, giúp cháu mấy ngày đi, cháu có thể rửa chén cho chú, quét dọn gian phòng, xoa bóp, đấm bóp, còn có thể làm tốt rất nhiều chuyện.”


Chủ nhà bất đắc dĩ cười khổ, “Hiểu Đường, tôi cũng vậy không phải là không muốn giúp cô, nhưng cô mỗi lần đều như vậy, tôi cuối cùng không thể vĩnh viễn đều đối với cô thư thả thêm?”


Trên mặt cười Chiêm Hiểu Đường, không giảm mà lại tăng, “Nếu chú cũng đã giúp cháu nhiều lần như vậy, cần gì phải quan tâm nhiều hơn một lần nữa, đại thúc chú sẽ thấy giúp cháu một lần nữa, coi như một lần cuối cùng, có được hay không?”


Chủ nhà còn muốn nói tiếp cái gì, lúc này, một đạo thanh âm miễn cưỡng lại chen vào, “Phòng của em thuê bao nhiêu? Tôi thay em trả.”


Chiêm Hiểu Đường nhìn người xuất hiện tại cửa phòng khách, Nelson đang dựa vào trên ván cửa rất cố hết sức mới có thể làm cho mình đứng thẳng, vội vàng đi tới đỡ anh, “Anh không ở trên giường nghỉ ngơi thật tốt, chạy đến đây làm cái gì?”


Nelson cười đáp: “Thay em trả tiền thuê phòng, em không hoan nghênh?”


Chiêm Hiểu Đường bĩu môi nói: “Anh thay tôi trả tiền thuê phòng? Trên người anh có tiền sao?”

Trang: « 13456720 »
Search Engine: choc phai nguoi dan ong ho lychoc phai nguoi dan ong ho ly
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Hịch Lý Thường Kiệt
*Ăn không?
*Những câu thơ chế hay bất hủ
*Oan Hồn Xóm Nhỏ
*ĐƠN XIN TỪ CHỨC VỢ !
*Tam Quốc

Text Link: Wap tải game miễn phí

The Soda Pop