XtGem Forum catalog

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 07:38 , Ngày 19/05/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

“Chuyện này chẳng phải đã rõ rồi sao! Cái con bé Diệp Phiên Nhiên đó trầm lặng thiếu sức sống, tính tình lập dị, từ lúc tựu trường đến giờ cô ta chưa từng tổ chức một hoạt động văn nghệ nào. Tháng sau, trường tổ chức chương trình hội diễn văn nghệ, cô ta sẽ chuẩn bị tiết mục gì đây? Tớ thấy Đồng Hinh Nguyệt hoạt bát xinh xắn, ca hay múa giỏi, đảm nhiệm uỷ viên ban văn thể mỹ hợp hơn cô ta nhiều


Dương Tịch hiểu những lời Trần Thần nói đều là sự thật nhưng nghĩ đến việc đích thân cậu nói với giáo viên chủ nhiệm về việc tiến cử Đồng Hinh Nguyệt thay thế Diệp Phiên Nhiên, cậu lại cảm thấy không thoả đáng: “Những việc làm đắc tội người khác, mình không làm được!”


“Vậy thì lạ thật đấy! Dương Tịch, cậu chẳng phải là loại người mềm lòng, sao lần này lại trở nên thương hoa tiếc ngọc vậy?” Trần Thần khó chịu mỉm cười, nói tiếp: “Mà Diệp Phiên Nhiên chẳng phải hoa, cũng chẳng phải ngọc ngà, cô ta chỉ là hòn đá cứng nhắc lạnh lẽo!”


Dù có là hòn đá thì vẫn có lòng tự trọng chứ!


Diệp Phiên Nhiên tuy trầm mặc ít nói, tính tình điềm đạm nho nhã nhưng trực giác Dương Tịch mách bảo cô quả thực là nữ sinh cô độc nhạy cảm, rất dễ bị tổn thương. Nếu cậu làm cô tổn thương, cậu sẽ cảm thấy lương tâm cắn rứt không yên.


Sức hấp dẫn của những nữ sinh xinh đẹp chẳng còn gì nghi ngờ nữa. Đồng Hinh Nguyệt có mối quan hệ tốt với mọi người, thuộc dạng lọt vào mắt xanh của thầy giáo, được bạn học nể nang. Thế nên, dù rằng Dương Tịch không tiến cử cô với giáo viên thì trong lớp cũng sẽ có người đề cử cô thay thế Diệp Phiên Nhiên đảm nhiệm uỷ viên ban văn thể mỹ.


Thầy Cao đã có hai mươi năm kinh nghiệm giảng dạy, tuy nguyên tắc đối nhân xử thế nghiêm túc cứng nhắc nhưng với việc bình bầu ban cán sự lớp, thầy vẫn phát huy tinh thần dân chủ, để mọi người bỏ phiếu kín, xem thử Diệp Phiên Nhiên và Đồng Hinh Nguyệt ai nhiều phiếu hơn.


Trong suốt quá trình kiểm phiếu, Diệp Phiên Nhiên cúi gằm mặt, không hé miệng lời nào. Hình thức bỏ phiếu này, thật ra chính là so bì tình cảm của các bạn học trong lớp. Đồng Hinh Nguyệt là hoa khôi của lớp, thuộc nhân vật tâm điểm sáng ngời, còn cô chỉ là hạng vô danh tiểu tốt chẳng ai biết đến. Liệu ai sẽ bỏ phiếu cho cô chứ? Kết quả bình bầu nhanh chóng hoàn tất. Cả lớp sáu mươi ba học sinh thì sáu mươi mốt phiếu bình bầu cho Đồng Hinh Nguyệt. Còn cô chỉ có được hai phiếu đáng thương. Nhưng Diệp Phiên Nhiên cảm thấy hơi lạ, rốt cuộc ai là chủ nhân của hai lá phiếu đó?


Thể theo nguyện vọng của mọi người, Đồng Hinh Nguyệt được bình bầu là uỷ viên ban văn thể mỹ với số phiếu cao hơn. Khi thầy Cao định tuyên bố kết thúc cuộc họp lớp thì lớp phó Thẩm Vỹ giơ tay lên. “Thẩm Vỹ, em có việc gì vậy?” Thầy Cao chau mày nhìn chàng nam sinh nho nhã lễ phép đó.


Thẩm Vỹ có vóc dáng cao ráo mảnh khảnh, trắng trẻo, thường ngày rất ít khi trò chuyện, không hoạt bát như Dương Tịch, nhưng tính tình tỉ mỉ điềm đạm, làm việc gì cũng cẩn thận chăm chỉ nên thầy Cao bầu cậu làm lớp phó kiêm ủy viên môn văn. “Em đề nghị, chức ủy viên môn văn sẽ do Diệp Phiên Nhiên đảm nhiệm!” Thẩm Vỹ đứng dậy nói.


Diệp Phiên Nhiên mặt cúi gằm xuống hộc bàn, nghe thấy tên mình, chợt ngẩng đầu lên, sắc mặt càng trắng tái hơn bình thường do căng thẳng và lo lắng.


Không riêng gì cô cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về Thẩm Vỹ, cậu thản nhiên nói: “Em cảm thấy, Diệp Phiên Nhiên làm ủy viên môn văn thích hợp hơn em. Trong kỳ kiểm tra giữa kỳ thành tích môn văn của bạn ấy cao nhất. Vả lại, khi còn học trung học cơ sở bạn ấy còn đoạt giải nhì giải sáng tác văn học toàn quốc!”


Là một giáo viên chủ nhiệm, thầy Cao đương nhiên biết rằng thành tích môn văn của Diệp Phiên Nhiên rất xuất sắc, đặc biệt sáng tác văn học của cô cực kỳ hay nhưng kết quả tổng hợp các môn lại thụt lùi. Với những học sinh xếp hạng từ dưới đếm lên, trong suy nghĩ của thầy, người đó không đủ tư cách đảm nhiệm vị trí ban cán sự lớp.


Dường như nhận ra sự ngần ngừ của thầy Cao, Thẩm Vỹ nói tiếp: “Một lần thắng bại chẳng thể luận bàn ai là anh hùng, một kỳ kiểm tra giữa kỳ cũng không thể phân loại được đâu là học sinh giỏi đâu là học sinh yếu. Em tin rằng, chỉ cần Diệp Phiên Nhiên cố gắng thì thành tích của bạn ấy nhất định có thể theo kịp các bạn”.


Lời lẽ chân thành, ngôn từ hợp lý, thầy Cao quả nhiên đã bị cậu thuyết phục, gật gù nói: “Việc này thầy còn phải hỏi thêm ý kiến của thầy giáo môn văn nữa. Được rồi, buổi họp lớp hôm nay kết thúc tại đây!”


Hết giờ học, những học sinh bên cạnh đều đã về hết. Khi thầy Cao rời đi, cả lớp cũng giải tán.


Diệp Phiên Nhiên trực nhật hôm đó, là người cuối cùng rời khỏi lớp học. Cô khoá cửa, đến bãi đỗ xe lấy xe. Trên con đường rợp bóng râm, cô bắt gặp Thẩm Vỹ đang đẩy xe đi ra.


Cô há hốc miệng vài lần, không nhịn được, hỏi: “Cậu…vì sao cậu muốn tôi làm ủy viên môn văn?”.


Thẩm Vỹ mỉm cười: “Lý do tôi đã nói trong cuộc họp lớp rồi!”


Cô mím chặt môi, khẽ chau mày, bộ dạng đau khổ: “Sao cậu biết hồi trung học cơ sở tôi đoạt giải sáng tác?”


“Tôi cũng tình cờ nghe được thầy Tiêu nói.” Ngừng giây lát, cậu nói thêm: “Thầy Tiêu đặc biệt đánh giá cao cậu, thầy nói cậu viết văn rất hay!”


Khuôn mặt Diệp Phiên Nhiên chợt ửng đỏ. Đây là lần đầu tiên từ khi vào trung học cô trò chuyện cùng bạn nam sinh. Thẩm Vỹ không giống những học sinh xuất sắc khác, cậu dịu dàng đôn hậu, chẳng hề có chút thái độ kiêu căng, tự cao tự đại.


“À, phải rồi, nhà cậu ở đâu?” Thẩm Vỹ bước lên xe, tình cờ hỏi.


“Nhà máy XXX, huyện Thành Nam”.


“Nhà cậu cũng ở Thành Nam à?” Cậu vờ tỏ vẻ vui mừng, mắt sáng lên: “Bọn mình cùng đường, cùng nhau về nhé!”


Diệp Phiên Nhiên thoáng ngần ngừ nhưng rồi cô gật đầu.


Hai người đạp xe sóng đôi bên nhau ngang qua con đường rợp bóng, vừa đi vừa trò chuyện. Ánh chiều tà vàng nhạt hắt xuyên qua phiến lá cây ngô đồng, rơi trên bộ đồng phục với sắc xanh xen kẽ trắng, cảm giác tĩnh lặng ấm áp khó diễn tả bằng lời.


Tại sân tập bóng rổ cách đó không xa, Trần Thần kêu lên hệt như phát hiện ra đại lục mới: “Hòn đá mà cũng biết nói cơ đấy, hiếm thấy hiếm thấy!”


Dương Tịch không đáp trả, cậu giành lấy quả bóng từ tay Trần Thần, đứng ngay khu vực ba điểm, nhẹ nhàng ném bóng đi.


Quả bóng vẽ trên không trung một vòng cung đẹp đẽ, rơi vào lưới.


Thẩm Vỹ rất có cảm tình với Diệp Phiên Nhiên.


Cậu là mẫu học trò gương mẫu dốc toàn tâm toàn ý chăm chỉ học hành, quy củ nề nếp. Cũng như phần đông các nam sinh khác, cậu thích nhìn những bạn gái xinh xắn, cậu yêu mến gương mặt khả ái của “hoa khôi” Đồng Hinh Nguyệt cùng thân hình dỏng cao, cá tính trang nhã quyến rũ và vẻ yểu điệu mỗi khi cô trò chuyện.


Cậu không chỉ một lần trông thấy chiếc xe hơi đen tuyền thường đưa đón cô đến lớp và tan trường. Phải hiểu rằng, người dân sống vào cuối thập niên 90 vừa giải quyết xong việc “cơm no áo ấm”, đang rảo bước trên con đường thoát khỏi nghèo khó, với mức sống trung bình không cao thì xe hơi riêng là món hàng xa xỉ phẩm của một số gia đình giàu có hiếm hoi.


Đồng Hinh Nguyệt tựa như nàng công chúa bé bỏng được nâng niu chiều chuộng, lại như chiếc ly thủy tinh lấp lánh lóe mắt đắt giá, quá đỗi sáng chói, hết sức tinh xảo, không cẩn thận vỡ tan tành. Thẩm Vỹ xuất thân từ một gia đình công nhân bình thường, cậu chỉ có thể đứng từ xa nhìn, chưa bao giờ dám đến gần tiếp cận

Trang: « 1234517 »
Search Engine: co sao lai mai yeu emco sao lai mai yeu em
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3785 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3786 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3787 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3787 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3787 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3787 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Yêu anh...yêu đến đau lòng
*Tình yêu đang bận xin gọi lại
*Hịch Lý Thường Kiệt
*Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc
*Chỉ Có Anh Hiểu Được Vẻ Đẹp Của Em
*Chồng Khờ

Text Link: Wap tải game miễn phí