Đáng được ăn mừng chính là, mình cũng không thối rữa đến mức không ai theo đuổi, thậm chí còn có người tỏ tình với mình lúc mình vừa béo vừa xấu nữa. Mọi người nói xem kiếp trước hắn ta làm chuyện gì độc ác để kiếp này gặp phải mình? Nhưng mà cho dù lúc đó hắn ta chấp nhận mình vừa xấu vừa béo thì sao chứ, lương tâm mình cắn rứt không cho phép mình chà đạp hắn ta!
Vì vậy, mình chỉ có thể nói, cái duyên với người khác giới đúng là trò đùa của thượng đế nha.
Ngẫm nghĩ lại thì cái duyên này đối với mình cũng không có ít đâu nha, đối tượng cũng có đủ loại, cao lùn mập gầy đủ cả. Khi còn là học sinh chơi với rất nhiều con trai, khi đi làm thì kết nghĩa anh em với anh Triệu, bị lôi lên phòng thư ký thì có phó tổng giám đốc, Ryan và DK nữa, hơn nữa còn có nhóm bạn anh họ nhiều năm không liên lạc nữa, bọn họ chẳng phải là đàn ông à? Được rồi, mình lại đang nói những điều vô nghĩa rồi nhưng trên đời này không phải đàn ông thì là phụ nữ nha, ai dám nói họ không khác phái chứ? Đây là sự khác biệt không thể chối cãi được.
Tối về nhà không thể ngủ được, không phải chỉ vì bị dọa bởi vị bác si ngoại khoa ăn thịt mà cả vì phó tổng giám đốc chịu mở miệng nói sẽ giới thiệu bạn trai cho mình làm mình xúc động.
Mở máy vi tính ra liền vào mạng. Giống như một thói quen vậy, vừa vào mạng là mở Q ra. Mình treo Q để đó, so với việc nói chuyện phiếm thì mình thích ngồi nghe mọi người tán gẫu hơn.
Tối nay trên diễn đàn trường cấp hai hình như rất náo nhiệt, vui vẻ. Nếu là bình thường thì mình sẽ ẩn nick với mọi người, dù sao bọn họ mới là những kẻ đáng khinh, nhìn thì hiền lành nhưng ăn nói thì vô văn hóa, giờ mình tự thấy tuổi tác đã nhiều nên không thể chịu nổi những lời nói của bọn họ. Muốn biết vì sao mình không ẩn nick không? Bởi vì mình nhìn thấy bốn chữ \"Kết hôn\" và \"Mang thai\"!
Bây giờ mình cũng đã 25 tuổi rồi nhưng khi nhìn thấy hai từ \"Kết hôn\" và \"Mang thai\" lại cảm thấy nhức mắt khó chịu thế! Mình còn chưa từng trải qua mối tình đầu vậy mà một người bạn cũ lại đang vội vàng kết hôn và sinh con, điều này làm sao mà mình chịu nổi, làm sao chịu nổi! Bọn họ sốt ruột cái gì!
Đọc trong đống tin tức này thì được biết cô dâu sẽ mời rượu vào tháng tám, còn nói các bạn cũ đừng có mà chạy trốn. Cũng vì muốn thêm mấy phong bì chứ gì.
Mất một chút tiền cũng không sao, nhưng mình không hiểu tại sao cô nàng này còn đưa ra yêu cầu vô nhân đạo là phải mang người nhà đi cùng làm gì? Dùng tay tính ngày, bây giờ là tháng năm, nói cách khác thì mình còn ba tháng để tìm \"người nhà\" đi cùng để giữ thể diện nữa. Vì cuộc đời này nên đành phải sống giả dối một chút! Đến hôm đó mình làm thế nào để biến ra một người đi cùng đến dự lễ cưới đây?
Đang buồn bực ngồi nghĩ cách trốn không phải dự đám cưới thì có người nhảy vào nick mình.
Sau khi mở giao diện ra, không có bất ngờ gì cả, chỉ có thể người kia.
Người này là bạn học với mình hồi tiểu học, trong sáu năm cậu ta trưởng thành dưới uy quyền của mình. Mình biết bắt nạt người mập là không đúng nhưng mà rõ ràng là cậu ta làm cho người khác có cảm giác nếu không bắt nạt cậu ta thì sẽ thấy có lỗi với bản thân bé mập. Hiện tại Tiểu Bàn không sống ở trong nước.
Nhắc tới Tiểu Bàn mới nhớ, từ khi tốt nghiệp tiểu học thì mình chưa từng gặp lại cậu ta lần nào, không biết mấy năm trước cậu ta hỏi ai mà biết được nick Q của mình, từ đó bọn mình mới tiếp tục liên lạc với nhau. Mấy người bạn nói Bàn Tử quyết tâm giảm cân, giờ cậu ta khá đẹp trai, không biết điều này có đúng không.
Giống như trước đây cùng cậu ta nói chuyện phiếm, mình cũng kể với cậu ta chuyện bạn học có bầu nên tổ chức hôn lễ, còn yêu cầu khi đến phải đi theo người nhà nữa.
\"Đến lúc đó cậu đưa tớ đi cùng là được mà.\" Tiểu Bàn nói.
\"= =\"
\"Đến hôm đó tớ sẽ về nước để đi cùng cậu.\"
\"=o=\"
\"Không tin?\"
\"Ừ!\"
\"Mà tớ đã bao giờ nói, tớ thích cậu chưa?\"
\"Chưa!\"
\"Giờ cậu nghe rồi, cậu nghĩ thế nào?\"
Trong đầu mình liền hiện lên hình ảnh Tiểu Bàn năm xưa, khuôn mặt tròn xoe, bụng căng tròn, chân tay mập mạp, mình đành gõ ba chữ, hai dấu cách kèm theo một dấu chấm câu.
\"Cậu trêu tớ.\"
Chương 6
Chương 6: PHÓ TỔNG GIÁM ĐỐC LÀM THẬT
Lời thổ lộ của Tiểu Bàn đã thành công trong việc hù dọa mình rồi, chúc mừng Tiểu Bàn.
Nói đến chuyện Tiểu Bàn thầm mến mình thì thực ra mình không cảm thấy bất ngờ lắm, nhưng mà cho dù là vậy thì chuyện mình ngầm hiểu với chuyện được đối phương nói ra là hai chuyện khác nhau.
Chưa bao giờ mình tin trên thế giới này tồn tại tình bạn đơn thuần giữa nam và nữ, đàn ông và phụ nữ quen nhau thì ngoài cảm giác hận, ghét thì chỉ có thể là thích hoặc yêu thôi, nếu hai người trở thành bạn bè thì sau một thời gian tình bạn sẽ thăng hoa thành tình yêu thôi. Thích có loại loại, nhưng so với yêu thì nói kém hơn một chút. Có lẽ Tiểu Bàn đối với mình là cảm giác giữa thích và yêu, nếu không thì cậu ta sẽ không chờ mình lên mạng mỗi ngày để nói chuyện phiếm, ngồi nghe mình càu nhàu, giúp mình giải quyết khó khăn, giúp mình hết buồn, còn cố gắng dùng mọi cách để trêu cho mình vui vẻ, sẽ không vào đúng sinh nhật hàng năm của mình mà gửi quà từ nước ngoài về tặng mình, còn liên tục trong năm năm.
Một người đàn ông có thể vì một người phụ nữ mà làm từng đấy việc thì ai dám nói là do cậu ta ngồi buồn chán mà không phải vì ý đồ đen tối khác?
Những việc cậu ta làm với mình, nếu nói không cảm động là giả, nhưng mình không cách nào chấp nhận cậu ta xuất hiện trong cuộc đời mình với thân phận là bạn trai được. Mình không phủ nhận là mình cũng có thích cậu ta, nhưng thứ tình cảm này không giống với cậu ta, vĩnh viễn nó không thể thăng hoa được, hơn nữa cậu ta còn không sống ở trong nước. Mình không muốn thử cảm giác yêu xa, sẽ có cảm giác thiếu an toàn, không giống như anh Triệu có thể làm cho bạn gái yên tâm mà đi nghiên cứu sinh ở nước ngoài.
Tiểu Bàn từng nhiều lần vừa đùa vừa nói với mình, nếu như đến 30 tuổi mà mình chưa có ai thèm lấy thì cậu ta sẽ lập tức trở về nước lấy mình, khi đó còn trẻ con nên chỉ cười một tiếng rồi cho qua, nhưng bây giờ đã từng này tuổi rồi, hình như trong thâm tâm mình muốn gật đầu đồng ý. Người luôn bị tình yêu coi thường như mình, nên hi vọng đến khi mình 30 tuổi mà không ai thèm lấy thì cậu ta sẽ không coi lời nói kia là nói đùa, mà thực sự quay về lấy mình.
Bảo mình hèn hạ cũng được, bảo mình ích kỷ cũng chẳng sao, mình chỉ muốn cho mình một đường lui thôi, dù sao cho tới bây giờ mình chưa từng phủ nhận mình là một phụ nữ giả vờ ngoan hiền.
Sau cái ngày đi xem mắt với bác sĩ ngoại khoa, một tuần làm việc mới lại tiếp tục, cũng như thường ngày, ai làm việc nấy đều chuyên tâm làm việc của mình, đến chiều thì mình lại lén lút đi mua bánh ngọt về cho mọi người, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Nói cách khác, phó tổng giám đốc vẫn chưa có ý định giới thiệu bạn trai cho mình.
Thật ra thì cũng không dám trông mong gì vào phó tổng giám đốc sẽ giới thiệu bạn trai cho mình, còn lời nói hôm đó của phó tổng giám đốc thì coi như là một lời nói đùa thôi. Nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy hơi khó chịu.