ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 23:23 , Ngày 19/05/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

“Đúng vậy, đúng vậy…” Một khi có người đứng ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, người vây xem cũng bắt đầu ồn ào, muốn mỹ nhân áo hồng xin lỗi.


Tôn đại tiểu thư gì đó quét mắt nhìn hắn: “Họ Nhạc ngươi đừng ỷ vào mấy đồng tiền dơ bẩn xen vào việc người khác, hừ! Hơn nữa, cũng không phải ta đụng nàng mà chính nàng đụng ta, không liên quan tới ta! Cũng không liên quan đến ngươi!”


Nói xong, ánh mắt nàng ẩn ẩn nhìn mỹ nhân áo xanh, mỹ nhân áo xanh vừa gạt lệ vừa nói: “Thật là ta không phải, Nhạc công tử đừng khó dễ tỷ tỷ, đều là ta sai.”


“Có nghe không, họ Nhạc ngươi có rảnh thì nên đi bồi tiếp đại hoa khôi Vạn Hương Lâu nhiều một chút, chuyện gì không học, học người ta làm anh hùng cứu mỹ nhân, ha ha..”


Nàng một câu làm muối mặt Nhạc Phong, cửu sư huynh vĩ đại lúc này mặt lúc hồng lúc trắng một trận, ta tựa hồ ngửi được mùi bát quái, càng khẳng định hắn với Yến Diễm có quan hệ. Ta nhìn hắn, cười giảo hoạt.


Nhạc Phong đại khái đã thấy phản ứng đó, vừa chống lại ánh mắt bát quái của ta vừa xấu hổ cười: “Sư muội, ngươi đừng nghe nàng nói bậy, ta với Yến Diễm thật sự không có gì, thật sự… Ha ha, thật sự không có gì…”


H càng giải thích ta càng thấy hắn đang che dấu, lập tức không nói, nhón chân chờ xem kịch vui. Nhạc Phong thở phì phì nói với Tôn đại tiểu thư kia: “Tôn Nhược Sắc, ngươi đừng nói xấu ta trước mặt sư muội, nếu làm hỏng thanh danh của ta, ta liền… Ta liền…”


“Ngươi làm gì? Thách ngươi cũng không dám, hừ, bổn tiểu thư không tốn công nói chuyện tào lao với ngươi, ngươi nhớ kỹ, lần sau tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt ta, nếu không ngươi cừ chờ xem! Giá —— “


Mỹ nhân áo hồng Tôn Nhược Sắc cưỡi con ngựa cao to nghênh ngang đi mất, trước khi đi nó còn kêu một tiếng đầy thần khí. Tâm trí ta đều nhìn về phía đó. Cửu sư huynh đáng thương yên lặng nhìn mỹ nhân đã đi xa, thở dài một hơi, hỏi mỹ nhân áo xanh: “Tôn tiểu thư, ngươi không sao chứ?”


“Không có gì, đa tạ Nhạc công tử, tỷ tỷ ta tính tình nóng nảy nhưng không phải người xấu, ngươi đừng giận nàng.” Mỹ nhân áo xanh nhẹ nhàng mở miệng.


“Ngươi còn giải thích giùm nàng? Vừa rồi thiếu chút nữa nàng đã đụng trúng ngươi!”


“Ta thật sự không sao, tâm ý công tử ta xin ghi nhớ.”


Ta trợn tròn mắt gần nửa ngày mới biết thì ra hai mỹ nữ này là tỷ muội. Khó trách Tôn Nhược Sắc mắng Nhạc Phong xen vào việc người khác, hắn thật đúng là xen vào việc người khác, tỷ muội người ta cãi nhau, mâu thuẫn với nhau liên quan gì tới hắn.


Ta kéo ống tay áo Nhạc Phong, dùng âm thanh chỉ có hai người chúng ta nghe thấy thầm thì: “Này, mọi người đều nói không sao, ngươi còn chưa chịu đi, không phải là…”


“Tô Nhiễm, ngươi đừng nói bậy, ta chỉ là gặp chuyện bất bình.” Nhạc Phong vội vàng giải thích, “Quên đi, ta không thèm nghe ngươi nói nữa, càng nói càng không rõ.”


Hắn thật ra đã tự hiểu, hắn thật ra là càng bôi càng đen.


Tôn Nhược Vi bị kinh hách, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn có vẻ ốm yếu, ta rất sợ nàng trên đường về nhà đột nhiên té xỉu. Không phải nói anh hùng cứu mỹ nhân sao, người tốt nên làm, ta cùng Nhạc Phong đành phải đưa nàng về nhà trước.


Sau đó ta mới biết, nàng với mỹ nữ áo hồng Tôn Nhược Sắc đều là nữ nhi của Bộ Binh Thượng Thư, chẳng qua Tôn Nhược Sắc là con chính thất mà nàng là con thứ thiếp.


“Tôn Nhược Sắc ỷ mình là con chính thê, không biết bá đạo bao nhiêu,” Trên đường về nhà Nhạc Phong sinh động kể ta nghe, “Nàng không vừa mắt muội muội, ba ngày hai lần khi dễ người ta. Tôn Nhược Vi nhát gan, bị ủy khuất cũng không hé răng, các nàng là một nguyện đánh một nguyện chịu. Ai, tỷ muội này cũng thật là, ta không ý kiến.”


Ta cười cười: “Nếu ngươi thực thương hương tiếc ngọc thì cưới Tôn nhị tiểu thư người ta, cứu người ra khỏi hố lửa. Nếu ngươi không thích mỹ nữ ôn nhu, có thể cưới Tôn Nhược Sắc, như vậy cũng là gián tiếp giúp Tôn nhị tiểu thư, ha ha ha…”


“Cưới Tôn Nhược Sắc? Ta còn muốn sống thêm vài năm, nàng kia tính cay như hạt tiêu, ai cưới nàng sẽ không hay ho. Bắt ta cưới nàng, ta thà bỏ trốn với ngươi.”


Ta hung tợn nắm cổ hắn lắc lắc: “Ngươi nói gì, nói lại một lần xem, có gan ngươi lặp lại lần nữa! Bỏ trốn theo ta có khổ vậy không, Nhạc Phong ngươi là đồ ngu ngốc!”


Nói xong mấy lời ác độc này ta mới buông tay, vẫy tay với Nhạc Phong: “Nhớ kỹ, đừng đánh đồng ta với Tôn Nhược Sắc, ta còn thục nữ hơn nàng.”


“Đúng đúng đúng, ngươi còn thục nữ hơn nàng, ngươi thật sự còn thục nữ hơn nàng.” Nhạc Phong thực tâm nói ra những lời này. Hắn cố ý thêm hai chữ “thật sự”, biểu tình thực bất đắc dĩ.


Chương 10: Thành thân sẽ chết người


Mới đến cửa nhà, nha hoàn bên người ta Tuyết Liễu vội chạy đến nói với ta: “Tiểu thư của ta, cuối cùng người đã trở lại, lão gia đang tìm người.”


Xem bộ dáng nàng, hình như đã đứng ở cửa đợi ta thật lâu, phụ thân cũng thật là, ta chẳng qua xuất môn dạo một vòng, hắn cần gì khẩn trương như vậy. Ta nói: “Đã biết, đã biết, ta cũng không phải con nít ba tuổi, không cần suốt ngày theo dõi.”


Nhạc Phong nói: “Nhiễm Nhiễm ngươi đã đến nhà, ta đây đi trước, hai ngày sau ta sẽ tìm ngươi đi chơi.”


“Đừng,” Ta nói, “Đã đến đây, thuận tiện ngươi vào thăm nhị tỷ ngươi đi.”


“Không cần, không cần, nhị tỷ khỏe lắm, ha ha.” Nhạc Phong không định ở lại.


Ta một phen giữ chặt hắn, năn nỉ: “Cha ta xem trọng mặt mũi, có ngươi ở đây hắn sẽ ngại mắng ta, ngươi là người tốt được không, giúp ta đi, không chết người đâu.”


Nhạc Phong ngàn vạn lần không tình nguyện, chỉ có thể theo ta đi vào. Hắn tốt với ta lắm, đối với yêu cầu của ta, chỉ cần không quá phận, tỷ như bảo hắn đi giết người phóng hỏa, gian dâm, cướp của, hắn đều đáp ứng.


Trước kia lúc ở Thục Sơn, Dao Băng sư tỷ thường nói với ta: “Trong toàn bộ sư đệ, sư muội Thục Sơn, cửu sư huynh tốt với ngươi nhất, ngươi nói một hắn tuyệt không nói hai, không phải hắn thích ngươi chứ?”


Ta vờ chê cười, nói: “Đó là vì cho tới bây giờ hắn không xem ta là nữ nhân, không tin lần sau ngươi hỏi hắn đi.”


Không ngờ Dao Băng sư tỷ rất siêng năng học hỏi, hoặc là nói siêng năng bát quái, nàng quả nhiên đi hỏi. Đáp án của Nhạc Phong không khác gì ta, hắn lớn giọng với Dao Băng sư tỷ: “Tô Nhiễm là bạn ta, cho dù nữ nhân khắp thiên hạ chết sạch, ta cũng không có ý gì với nàng như ngươi nói.”


Khi Dao Băng sư tỷ kể lại những lời này, ta tức giận hộc máu, lập tức trưng diện cho Nhạc Phong kinh ngạc một phen, không ngờ hắn thật không xem ta là nữ nhân. Từ đó về sau, chỉ cần có ai hỏi Nhạc Phong vì sao tốt với ta vậy, hắn trả lời: “Ta xem Tô Nhiễm là tỷ muội!”


Từ cửa chính tướng phủ đến sảnh chính phải vòng qua một hành lang, vừa đến đó đã gặp phụ thân, hắn thấy ta với Nhạc Phong cùng về, nói còn chưa nói, ánh mắt đã sớm dét hai người chúng ta. Không cần đoán, ta biết chắc phụ thân đang liên tục phát huy khả năng tưởng tượng siêu phàm của hắn.


“Sao đến giờ mới về, nữ tử một mình xuất môn không tiện, về sau phải về sớm một chút, biết không!” Phụ thân trước mặt người ngoài luôn giữ bộ dáng uy nghiêm bức người.


May mắn ta đã tính trước, nếu không sẽ không chỉ là một câu đơn giản như vậy đâu.


Phụ thân chuyển mắt qua Nhạc Phong: “Nhạc công tử cũng tới rồi, nha đầu Nhiễm Nhiễm kia không an phận, khiến ngươi thêm phiền toái.”

Trang: « 1101112131422 »
Search Engine: nhat ky tim chongnhat ky tim chong
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3785 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3786 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3787 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3787 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3787 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3787 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Đêm ân ái
*Lá Cờ Ma - Na Đa
*Đi tìm hương xưa cũ
*Tam Quốc
*Câu lạc bộ tìm bạn gái
*Kén rẻ lười

Text Link: Wap tải game miễn phí

Polly po-cket