XtGem Forum catalog

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 00:56 , Ngày 16/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Hả?
Lúc này Thất Nương mới nhận ra, tất cả mọi chuyện xảy ra hôm qua đều là sự thật, không phải là do nàng nằm mơ.
“Sở đại nhân...”
“Ta không ngại nàng gọi tên của ta đâu...” Môi y áp vào tai nàng, thì thầm, giọng nói ấm áp, dịu dàng như lúc đứng bên hồ tối hôm qua vậy.
“Chắc đại nhân hiểu lầm chuyện gì rồi?” Thất Nương nhẹ nhàng cắt ngang lời y, “Tối qua là do đại nhân ngang ngạnh kéo Thất Nương đi xem pháo hoa, Thất Nương cũng không có ý gì khác đối với đại nhân, Thất Nương đã gả đi, sao có thể như đại nhân nghĩ cho được...”
Tim y thít lại, cuối cùng thì nói, “Thất Nương, đừng tự lừa gạt bản thân nữa được không? Kỷ Hình Phong, hắn sẽ không về nữa đâu...”
“Không thể!” Một tiếng này của Thất Nương dường như là quát lên.“Chàng sẽ quay về, chàng phải về, chàng đã nói, đêm 30 Tết sẽ quay trở về cưới ta!”
Không biết vì sao thái độ của nàng lại trở nên kích động lạ thường, những lời này cơ hồ là nàng gào thét, hốc mắt đỏ lên, nhưng lại cố gắng giữ không cho nước mắt rơi xuống. Sở Khanh Vũ buông tay ra, con người xinh đẹp kia liền nhanh chóng thoát ra khỏi lồng ngực y, giận dữ nhìn y.
“Thất Nương, nếu là nàng sợ không ai lấy nàng, không bằng nghĩ tới ta...”
Thất Nương đang trong cơn giận lại nghe được câu nói này của Sở Khanh Vũ, liền nén xuống cơn giận trong lòng, nàng cười khổ, nói,“Sở đại nhân, ngài năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Mười chín.” Sở Khanh Vũ nhìn Thất Nương, nói ra hai chữ thật nhẹ.
“Mười chín...” Thất Nương tiếp tục cười khổ, năm nàng mười chín tuổi, cha vẫn chưa qua đời, nàng vẫn là một cô gái trong chốn khuê phòng, yếu ớt, bất lực, “Đại nhân có biết ta bao nhiêu tuổi không?” Nàng hỏi, nhưng không đợi y trả lời, lại nói tiếp, “Thất Nương năm nay đã hai mươi lăm tuổi, chờ đến lúc đại nhân hai mươi chín tuổi Thất Nương đã ba mươi lăm tuổi rồi, chờ khi đại nhân ba mươi lăm tuổi thì Thất Nương đã là một bà già bốn mươi lăm tuổi, đại nhân còn có thể nói ra những lời như mới rồi sao?” Hiện tại, nàng chỉ xem Sở Khanh Vũ như một cậu trai mới lớn, nhất thời kích động, nghĩ như vậy, căm hận trong lòng cũng giảm xuống rất nhiều, còn nhỏ dĩ nhiên sẽ phạm sai lầm thôi.
“Ta thấy chả có gì là không ổn cả!” Sở Khanh Vũ nhíu mày, “Chờ khi ta hai mươi ba tuổi thì nàng sẽ là hai mươi chín tuổi, ta ba mươi ba tuổi thì nàng ba mươi chín tuổi, ta bốn mươi ba tuổi thì nàng bốn mươi chín tuổi, cũng đâu có hơn kém bao nhiêu đâu!”
“Ngươi!” Thất Nương bị sự già mồm của y làm cho tức giận, “Sở đại nhân, ngài đừng đùa giỡn với Thất Nương nữa, như vậy rất vui vẻ sao? Hay phải nói Sở đại nhân chán ghét những cô nương ở dưới lầu kia, bỗng nhiên muốn đổi món, muốn nếm thử gái già đã có chồng như ta đây? Ta đây khuyên Sở đại nhân tốt nhất là đừng có cố gắng làm gì, gái già hai mươi lăm tuổi không ngon miệng như những cô nương trẻ tuổi dưới lầu kia đâu!” Dứt lời, nàng không thèm để tâm đến Sở Khanh Vũ nữa, đi một mạch ra khỏi phòng, nàng và y thật không có cách nào để mà hiểu nhau cho được.
“Không thử sao biết?” Sở Khanh Vũ đứng trong phòng, đưa mắt dõi theo bóng dáng xinh đẹp nọ, khẽ thì thầm, tim y đã rơi vào trong cái lưới do chính mình dệt nên rồi..


Bà chủ?” Xú Đậu Hũ cầm khăn lau, nhìn Mạc Thất Nương từ trên xuống dưới, vùng giữa hai đầu lông mày cũng sắp nhăn thành một miếng đậu phụ khô luôn rồi.
“Gì vậy?” Thất Nương để cuốn sổ trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Xú Đậu Hũ, đột nhiên bật cười khúc khích, “Em hôm nay làm sao vậy hả? Nếu muốn tăng tiền công thì không cần bàn nữa!”
“Bà chủ...” Xú Đậu Hũ sắp bị bà chủ keo kiệt này làm cho phát điên mất thôi, “Có ai nói muốn tăng tiền công đâu kia chứ?” Khuôn mặt Xú Đậu Hũ đỏ rực lên, nó chẳng qua là thấy mấy ngày nay bà chủ có vẻ là lạ mà không hiểu vì sao, cả ngày cứ trốn ở trong phòng, hôm nay khó khăn lắm mới được thấy mặt, nhịn không được mà muốn hỏi một chút.
Thất Nương nhìn khuôn mặt Xú Đậu Hũ, dường như nghĩ ra cái gì, khẽ nheo mắt quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ lên kia, “Không phải muốn tăng tiền công sao? Chẳng lẽ là muốn cưới vợ hả? Nói mau! Để ý nha đầu nhà ai rồi? Ế... Không phải con của Trần Nhị ở tiệm đậu phụ chứ ...” Thất Nương cầm lấy cuốn sổ đánh vào đầu Xú Đậu Hũ một cái, “Tiểu tử thối! Thảo nào mấy ngày nay em cứ mè nheo miết, nói phải đi lựa đậu phụ giúp ta, hóa ra là phải đi hẹn hò với tiểu Tây Thi!”
“Em đâu có!” Chuyện này thật đúng là bị Mạc Thất Nương nói mò mà trúng, mặt Xú Đậu Hũ đỏ lên, cũng sắp giống như cái nồi nấu trong tiệm sắt ở trong trấn rồi, “Em, em... Em đi làm việc đây!” Quay người đi, Xú Đậu Hũ không còn nhớ mới nãy đang muốn hỏi gì, xông vào nhà bếp y như đang chạy trốn, núp sau bếp lò mà che mặt.
“Thằng quỷ nhỏ...” Mạc Thất Nương cười cười, lắc đầu, hiếm khi Sở Khanh Vũ không có mặt ở đây, cả người nàng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Từ sau cái ngày mà Sở Khanh Vũ bỗng nhiên thổ lộ với nàng, Thất Nương luôn lẩn tránh y, ngay cả bậc cửa cũng không dám ngồi, cả ngày trốn ở trong phòng, không ra ngoài nửa bước, sợ không cẩn thận mà bắt gặp ánh mắt nóng rực kia. Lòng của nàng đã sớm nguội lạnh, nhiệt tình như vậy nàng chịu không được.......
Kỷ Hình Phong, từ khi nào mà thiếp sợ tên quỷ nhỏ kia thành thói luôn rồi vậy?
Thất Nương khẽ thở dài một hơi, đóng sổ sách lại, đang tính đi tìm cho mình một vò rượu ngon, nào ngờ mới vừa bước chân ra khỏi quầy thì một giọng nói liền vang lên bên tai: “Thất Nương, sớm a!”
Á!
Thất Nương thiếu chút nữa là kêu lên, vì né tránh y, mới sáng tinh mơ nàng đã cố ý nói bóng nói gió để Xú Đậu Hũ đi tìm hiểu hành tung của y, xém nữa là bị Xú Đậu Hũ nhìn ra sơ hở. Sau khi biết được y mới sáng sớm đã vội vàng ra khỏi cửa, Thất Nương mới có can đảm mà bước chân ra khỏi cửa phòng, không ngờ trốn chui trốn lủi mãi cuối cùng vẫn cứ gặp.
“Sớm a...” Thất Nương chột dạ lên tiếng, biểu cảm trên mặt cứng ngắc.
“Thất Nương có chỗ nào không thoải mái à? Sao mấy ngày nay lại không thấy người đâu vậy?”
“Vâng... Đúng vậy...” Thất Nương lúng túng, cười cười, “Mấy hôm nay... Thân thể đúng là có chút khó chịu a... Ha ha...” Cười khan hai tiếng, nàng dường như có ý che giấu đến cùng.
Sở Khanh Vũ nhíu mày, ở nơi này đã lâu, y càng lúc càng cảm thấy cô gái này có vẻ che giấu mọi chuyện rất giỏi, thực ra nàng giấu thế nào cũng không giấu được ánh mắt, nếu mắt nàng bắt đầu đảo quanh thì đã nói lên lòng nàng rối loạn. Mà lúc này đây, ánh mắt của nàng nói cho Sở Khanh Vũ biết, nàng là cố tình tránh mặt y. Nếu không phải hôm nay y cố ý đi khỏi khách sạn từ lúc sáng sớm rồi đột nhiên quay lại, sợ rằng đến bây giờ vẫn chưa gặp được cô gái này.
“Vậy thì Thất Nương phải chăm sóc bản thân cho tốt vào, gió thu lạnh lẽo, nên khoác thêm áo.” Dứt lời, Sở Khanh Vũ cười cười với nàng, xoay người quay về chỗ mình thường ngồi, phe phẩy chiếc quạt trong tay, mắt không nhìn vào Thất Nương nữa.
“Ai...” Thất Nương thầm thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy mình giống như con chuột nhát gan, xem Sở Khanh Vũ như là mèo thích ăn chuột, vừa thấy y là muốn trốn chạy. Không phải do mình quá nhạy cảm chứ? Có lẽ y đã sớm hiểu rõ suy nghĩ của mình, nên không quấy rầy nữa, “Đã là bà già hai mươi lăm tuổi rồi, ngươi cho rằng thằng nhóc này biết hai chữ nhẫn nại viết sao à, cứ vậy mà theo đuổi ngươi à?” Tự mắng bản thân, trái tim đang đập thật mạnh của Thất Nương có hơi yên ổn một chút.
Trang: « 191011121319 »
Search Engine: toc tua tuyettoc tua tuyet
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3720 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3721 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3722 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3722 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3722 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3722 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Cô Gái Xinh Đẹp Và Thiên Sứ Đen
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN
*Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn
*Những câu thơ chế hay bất hủ
*Oan Hồn Xóm Nhỏ
*Chúng mình điên rồi, Linh à!

Text Link: Wap tải game miễn phí