Old school Easter eggs.

ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 08:59 , Ngày 19/05/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Chương 2


Ngoài miệng nói được rất sảng khoái, lần đầu tiên đem con gái đưa ra ngoài, ở trên thương trường nói một không hai, Đường Trung Đường ý chí kiên cường lúc ra trận lại lề mề chậm chạp dọn dẹp hành lý của con gái, gương mặt không bỏ được, qua nửa ngày, va ly to như vậy vẫn chưa có được ba bộ đồ.


“Cha, con tới giúp cha sửa sang lại.” Đáng tiếc, Đường Y Nặc một lòng muốn đi theo anh Diệp không cách nào phát hiện Đường lão gia tử tâm tình rối rắm, nhảy về phía trước muốn giúp một tay.


“Không cần, một mình cha là được rồi, Mi Mi là chủ nhân, tốt hơn hãy nói chuyện phiếm cùng với anh Diệp của con đi, không thể để cho một mình nó chỉ ngồi .” Hai từ “anh Diệp” nghe vào cắn răng nghiến lợi, quả thực là tựa như từ trong kẽ răng đụng tới.


Vốn là tâm tình Diệp Hân Dương còn có chút buồn bực, nhìn thấy bộ dạng trừng mi trợn mắt này của Đường Trung Đường, không khỏi thoải mái hơn, đúng vậy, nếu tính toán cùng Đường Y Nặc bắt đầu sống lại lần nữa, cũng không cần đối với chuyện cũ canh cánh trong lòng, cong cong môi, cười nói với Đường Trung Đường: “Cháu ngồi cũng không muốn tán gẫu, dứt khoát chúng ta cùng đi sửa sang lại thôi.”


“Ai muốn các ngươi làm điều thừa, tất cả đều ngoan ngoãn ngồi ở đàng kia


kia cho chú, không cho phép nhúc nhích!” Đường Trung Đường nổi giận, thật vất vả nuôi lớn một đứa con gái, mất trí nhớ lại cứ một mực chỉ nhớ rõ một người đàn ông khác, đều đem ông quên đến bát trảo nước đi, hiện tại ông phát huy tình thương vĩ đại của cha, không thể không đem con gái đưa đi, thì cũng phải để cho ông ở chung với con gái thêm một chút thời gian nữa chứ, có cuộc sống bi thương như thế này sao?


Tựa hồ bị Đường lão gia tử đột nhiên hét lớn sợ hết hồn, Đường Y nặc mờ mịt chớp mắt to, cái miệng non nớt mếu máo, bộ dáng sẽ lập tức lớn tiếng khóc.


Đường Trung Đường lòng mền nhũn, vội nói: “Là cha không tốt, không nên hung Mi Mi, ngoan, Mi Mi không khóc.” Vừa dùng mắt nhìn chằm chằm Diệp Hân Dương, giọng căm hận không cam tâm tình nguyện nói: “cùng nhau lại đây dọn dẹp, bảo mẫu cũng tới đây giúp một tay, các người thật cho là cha thích các người chờ lâu như vậy sao.”


Mặc dù là giọng điệu căm giận bất bình, nhưng sợ hù đến con gái bảo bối lại chảy nước mắt ròng ròng, thanh âm vừa nhẹ vừa mềm, phối hợp gương mặt góc cạnh rõ ràng tràn đầy khí phách của Đường Trung Đường, thật là vừa bực mình vừa buồn cười, ngay cả bà bảo mẫu đang nhanh chóng đi tới cũng không nhịn được len lén mím môi cười.


Diệp Hân Dương một chút thể diện đều không để lại cho Đường Trung đường, trong tròng mắt đen nụ cười tràn đầy, dùng giọng điệu tràn đầy trêu chọc theo lời của anh cùng Đường Y Nặc nói: “Tiểu Nặc, nghe lời cha nói, cùng nhau tới đó giúp một tay, thu thập xong hành lý là có thể cùng anh ‘ vĩnh viễn ’ ở cùng một chỗ!”


Điều kiện hấp dẫn như vậy nhất thời làm Đường Y Nặc nín khóc mỉm cười, miệng nhỏ ngọt ngào kêu anh Diệp, mừng rỡ nhảy lên từ trong tay bảo mẫu nhận lấy đồ đưa cho Đường Trung Đường.


Ông mất nửa ngày cũng không cầm được nước mắt, cũng bởi vì một câu nói của người ta mà biến mất không còn một mống, thật là người so với người muốn chọc giận người chết! Đường Trung Đường nổi giận trong bụng, nhận lấy quần áo của con gái nhét vào va ly, tự giận mình nên tăng nhanh tốc độ sửa sang, mặc dù trong lòng nghĩ muốn ở chung với con gái thêm một hồi, nhưng lúc này Diệp Hân Dương rõ ràng muốn trả thù hành vi ông đã từng “dung túng cho con gái làm điều ác”, cùng ông đối nghịch khắp nơi, ông không cần thiết lấy cứng đối cứng cùng người đàn ông đã thành tinh đó, dù sao đều ở trong một thành phố, ông nhớ lúc nào thì đi xem con gái không phải là được sao.


Thu thập xong hành lý, Đường Trung Đường giúp một tay đem hành lý đưa con gái ra cửa, cho dù biết ở trong cùng một thành phố sẽ rất nhanh sẽ lại gặp mặt, nhưng vẫn là lưu luyến không rời.


“Cha, Mi Mi sẽ ngoan ngoãn , không phải lo lắng!”


Không lo lắng, mới là lạ! Nhưng con gái không hiểu cha, ai sẽ đến nghe tiếng lòng của một người cha đây?


Diệp Hân Dương đem từng cái va ly một nhét vào sau xe, không bỏ được liền nhét vào trong xe, xe này là từ Vệ Đoan mượn được, xe hơi dài màu đen,đem theo một đống hành lý có vẻ chật chội.


Đường tiên sinh này cho là anh sẽ ngược đãi Đường đại tiểu thư thế nào, không cho ăn hay là không cho mặc? Đem tất cả thức ăn quần áo nhét vào trong, nếu như hiện nay kỹ thuật cho phép, ông nhất định càng muốn đem nhà họ Đường nhét vào một cái va ly, trực tiếp đem con gái theo bên người dẫn đi


Diệp Hân Dương mở cửa xe, không nhìn ánh mắt oán hận của Đường Trung Đường, đem Đường Y Nặc ở trong bóng đêm càng phát ra xinh đẹp lộng lẫy mời vào chỗ ngồi kế bên, thân sĩ thay cô đóng cửa xe, mới nâng lên môi cùng Đường Trung đường nói: “Chú đã giao cô ấy cho cháu, cháu hi vọng chú không có chuyện gì đặc biệt cũng không cần đến thăm cô ấy, nếu không cháu sẽ trực tiếp đưa cô ấy trở lại.” Anh muốn hoàn toàn đem Đường Y Nặc khóa ở trong thế giới của anh, cùng với cô thật tốt bắt đầu lại lần nữa.


Đường Trung Đường giận đến giơ chân, nhưng mà lại không thể làm gì , “Cái tên tiểu tử này chớ quá mức, chú . . . . .”


Diệp Hân Dương hoàn toàn mắt điếc tai ngơ đối với loại kêu la bên ngoài mạnh bên trong yếu, đi tới bên trái xe, mở cửa xe ngồi lên, giương mắt liền nhìn thấy Đường đại tiểu thư mắt to sáng long lanh.


“Anh Diệp.” giọng nói có chút sợ hãi, có chút bất an.


Khuôn mặt Diệp Hân Dương không tự chủ được dịu dàng, đôi mắt màu xám bạc dưới ánh trăng tràn đầy rung động, khởi động xe, anh nhỏ giọng nói: “Đừng lo lắng, anh sẽ dẫn em về nhà.”


“Ừ.” Giống như mắt to màu đen phảng phất tràn đầy ánh sao, sáng được không thể tưởng tượng nổi.


Vệ Đoan thực là vị Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, sau khi tốt nghiệp đại học quanh năm Chu Du các quốc gia, ngày ở Đài Bắc quả thực có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngay cả hang ổ của mình tại nơi nào cũng mau quên mất không còn một mống, muốn anh ta trong mấy giờ tìm được phòng trọ phù hợp với yêu cầu của Diệp Hân Dương, thật sự là làm khó anh ta.


Nhưng, Vệ Đoan không giống người lạnh nhạt như Diệp Hân Dương, cùng ai cũng có thể xưng huynh gọi đệ, thiếu gia có tiền ở Đài Bắc đều cùng anh ta có giao tình, tùy tiện kéo người nhờ vả, liền đem chuyện làm xong.


Ở trung tâm thành phố Đài Bắc có ba phòng ngủ một phòng khách, hai phòng ngủ song song, hướng nam, trong đó có một sân thượng thật to, thích hợp để ghế nằm cùng rất nhiều bồn hoa, phòng khách không lớn, đại khái bảy tám mét vuông, nhưng bởi vì lắp đặt thiết bị sáng sủa, nhìn qua rất rộng rãi sạch sẽ, mọi phòng nhỏ lại hết sức khác biệt. Diệp Hân Dương cực kỳ hài lòng, tại chỗ đối với Vệ Đoan biểu đạt cảm ơn tự đáy lòng, buổi tối liền đem Đường Y Nặc đến nơi này.


“Vào đi.” Diệp Hân Dương mở cửa, dưới ánh đèn sáng choáng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Đường Y Nặc, anh chợt có chút không được tự nhiên, trước có Đường Trung Đường làm thành dược phẩm hòa hoãn, hai người chung đụng coi như hòa hợp, nhưng lúc này chỉ có hai người đơn độc chung đụng,anh còn có chút không biết mình nên đối đãi như thế nào với Đường Y Nặc, ngược lại có vẻ không biết làm sao.


“anh Diệp, về sau em ở nơi này sao?” Đường Y Nặc ngược lại không có phát hiện Diệp Hân Dương là không được tự nhiên, mắt to sáng trong nhìn bên trái một chút rồi ngắm ngắm bên phải một chút, hăng hái rất cao.

Trang: « 13456726 »
Search Engine: bi mat cua dai tieu thubi mat cua dai tieu thu
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3785 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3786 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3787 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3787 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3787 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3787 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Người tình ơi, em yêu anh
*Chồng chồng... vợ vợ...
*Yêu anh...yêu đến đau lòng
*Tóc tựa tuyết
*Đừng cố gắng chạy trốn Vì đó là định mệnh
*Tuyển tập thơ chế hay nhất, hài hước nhất

Text Link: Wap tải game miễn phí