ZimKe.Wap.Sh
Bây giờ: 00:54 , Ngày 15/03/25
Chào Mozilla
home
4.5/5

Đúng là một cái đáp án tương đối bất ngờ, cẩn thận ngẫm lại, thấy cũng hợp lý.
Tên Lương Trạm này vẫn luôn kiêu ngạo, lại vô cùng độc đoán, cũng chẳng sợ người khác công kích và hiểu lầm, bất kể trên lưng đeo cái tiếng xấu hay là hiểu lầm gì, không phải vạn bất đắc dĩ, thì thường cũng không chịu mở miệng giải thích. Mấy năm nay, chuyện có liên quan đến Mộc Lan, thật ra, từ những đầu mối trên mọi phương diện, tôi cũng loáng thoáng có chút phán đoán mơ hồ, chỉ là cuối cùng không cách nào nhìn thấy toàn bộ. Thật sự không ngờ, cô ấy lại nói với Đại Oai, mà Đại Oai lại càng không chút che dấu nói toàn bộ cho tôi biết.
Không phải không cảm động nha, tôi xoay mặt nhìn Đại Oai, mỉm cười, nói: “Mặc dù không thể thay đổi cái gì, nhưng vẫn rất cảm ơn, cám ơn anh đã nói chuyện này cho em biết!” Suy nghĩ một chút, lại nói tiếp: “Mặc dù em không hiểu chuyện kinh doanh, nhưng nghĩ đến, đời người muôn vẻ, các ngành các nghề, đại khái đều có một nguyên tắc. Bất luận là chuyện gì, có thể không giở thủ đoạn mà có được thì chắc chắn sẽ tốt hơn là giở thủ đoạn. Thật ra anh ấy vốn là đã đứng ở vị thế cao rồi, thủ đoạn quyết đoán thực lực đều có đủ, có thể dần dần hình thành cách nghĩ, cách làm việc như vậy, cho dù là đối với công ty, hay là đối với Mộc Lan, hay là đối với chính anh ấy mà nói, đều là chuyện tốt.”
Đại Oai nhìn tôi, nét mặt vô cùng kỳ dị, do dự chốc lát, rồi lại mở miệng, từ từ, nói từng chữ một: “Tối hôm qua anh cứ nghĩ, anh ta có lẽ, thật ra, cũng không phải là người không chừa thủ đoạn nào như chúng ta tưởng tượng!” Hơi dừng một chút, lại nhìn tôi, vô cùng chân thành nói: “Tây Tây, nếu như em thật sự không thể từ bỏ anh ấy được thì anh thấy có lẽ em nên suy nghĩ cho bản thân mình một cơ hội. Anh ấy dùng nhiều sức lực và tinh thần mà mua nhiều nơi như vậy, hẳn là vẫn còn rất yêu em. Cho nên, nếu như em kiên quyết nhiều một chút, có lẽ, anh ấy sẽ nghĩ đến việc ly hôn…”
Chủ đề của vị bạn học này hôm nay thật sự là… làm tôi thấy vừa nhức đầu, vừa ấm áp.
Về cái vấn đề này, trong những năm này, tôi đương nhiên là đã từng nghĩ đến, suy nghĩ không biết bao nhiêu lần, nhưng càng nghĩ càng thấy tuyệt vọng.
Duyên phận giữa người với người là một điều huyền diệu xiết bao, chẳng lý luận khoa học nào có thể giải thích nổi, cho nên trong tình yêu, mới có thể xuất hiện đủ loại kết hợp vô cùng kì quặc, không có gì có thể nói là đúng hay sai. Nhưng nếu như chung sống một thời gian đủ lâu, liệu hai người còn có thể duy trì sự hấp dẫn đối phương, bao nhiêu trong số đó sẽ có lý do, bao nhiêu là theo thói quen mà không muốn xa rời nhau.
Lương Trạm sở dĩ hấp dẫn tôi như thế, là vì anh ấy là một người đàn ông như vậy, tư tin vì có bối cảnh mạnh mẽ chống lưng; có thực lực to lớn chống đỡ cá tính. Tôi không biết tình trạng từ khi còn bé đến khi trưởng thành cuối cùng là như thế nào, nhưng cùng nhau vật lộn đến bây giờ, tôi không hề nghi ngờ, anh từ lâu đã quen hô phong hoán vũ, quen nắm trong tay, quen xem thế giới này là một ván cờ mà ung dung đánh. Đây là điểm đáng ghét; cũng vừa hay lại là điểm hấp dẫn người khác của anh. Nếu có một ngày, anh ấy vì chuyện nào đó mà buộc phải thay đổi con người mình, thay đổi nề nếp của mình, tất nhiên, điểm đáng ghét cũng phải điều chỉnh, nhưng cùng lúc đó, cũng hủy diệt luôn màu sắc rực rỡ nhất trên người anh ấy. Bất kể là vì lý do gì, nếu anh ấy hoàn toàn biến thành một người khác, tôi không chắc lúc đó mình có còn yêu anh ấy nữa hay không.
Về mặt khác, tôi không biết anh ấy ly hôn Viện Viện thì sẽ liên lụy đến bao nhiêu người, bao nhiêu lợi ích, nhưng nếu như chuyện này dễ dàng, anh ấy nhất định đã làm lâu rồi. Anh ấy đến nay cũng không có cách nào giải quyết thì nhất định trong đó phải có một điểm mấu chốt rất nan giải…
Lui lại một bước, nếu như anh ấy có thể giải quyết được tất cả vấn đề nói trên, vậy, Viện Viện thì sao? Mất đi một sự giúp đỡ lớn từ Lương Trạm, bầy lang sói trong nhà cô ấy có thể đem tất cả lửa giận trút hết lên đầu cô ấy hay không? Cô ấy là một người quá đơn thuần lại quá yếu ớt, yếu ớt đến nỗi căn bản không có khả năng đối phó với bất kỳ một việc mạo hiểm nào trong cuộc sống. Nếu như bất ngờ phát sinh biến cố lớn, chắc chắn, cô ấy sẽ trở thành một vật hi sinh trong cuộc đua tranh toàn bộ vì lợi ích này.
Nếu như bởi vì tôi mà hoàn toàn hy sinh Viện Viện…tôi không dám làm cũng không dám nghĩ như vậy, cũng không có khả năng gánh chịu hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Vấn đề rất nhiều, rất phức tạp, phức tạp đến nỗi tôi căn bản nhìn không thấy chìa khóa và phương hướng giải quyết vấn đề cuối cùng là nằm ở đâu.
Nhưng dĩ nhiên, có một chuyện tôi hiểu rất rõ, có một số chuyện, cho dù thế nào cũng thể nói với người khác. Tôi thật sự không biết nên trả lời vấn đề của bạn học Đại Oai như thế nào, suy nghĩ một chút, mới mỉm cười nói: “Nếu như vì một phần tình cảm mà buộc mình phải dẹp bỏ tất cả tự tôn, đem hết sức lực, khổ sở cầu xin mới có được, thì em thấy, thật sự…không có cũng được!”
Lại nói, bạn học Đại Oai trước đây chưa bao giờ thích dò xét chuyện riêng của người khác, hôm nay cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra nhỉ?
Tôi phát hiện mình lại có suy nghĩ muốn đưa tay lên trán kiểm tra nhiệt độ cơ thể cậu ta, vất vả nhịn xuống, xoay mặt nhìn, cười nói: “Được rồi! Em báo cáo xong rồi. Bây giờ, đến phiên anh nói, cậu với Mộc Lan thế nào, có bắt tay thân thiện không?” So với khoảng cách xa xôi gần như khó vượt qua đang chắn ngang tôi và người nào đó mà nói, vấn đề giữa Đại Oai và Mộc Lan đơn giản hơn nhiều. Theo những gì tối hôm qua tôi dán góc tường quan sát được, giữa hai người này chắc là đã có chút tiến triển…
Mới nghĩ như vậy, chợt phát hiện trên eo tôi lại có thêm một đôi tay.
Bạn học Đại Oai bỗng nhiên đưa tay, ôm chầm lấy tôi, vây tôi ở trong ngực, nói từng chữ: “Nếu như em không có ý định về bên Lương Trạm nữa, vậy, cô giáo Lỗ Tây, bây giờ, anh hết sức trịnh trọng thỉnh cầu em làm bạn gái của anh! Bạn gái thật sự…”
Cậu ta ôm chặt như vậy, dùng sức như vậy, dụng tâm như vậy…
Thân thể tôi cứng lại, bất động ở trong ngực của cậu ta không cách nào nhúc nhích, trong đầu lại có vô số sấm sét nổ vang.
Ông trời ơi!
Địa cầu ơi!
Đời người không thể rối ren như thế chứ!
Càn Khôn không thể xoay tròn như thế sao!
Nhật nguyệt tinh tú đừng có đùa bỡn người ta như vậy chứ?
Ai tới nói cho tôi biết, tình hình này gọi là gì?
Tôi thấy đầu mình thật choáng váng, thật vất vả mới hơi khôi phục suy nghĩ, lập tức đẩy cánh tay cậu ta, gượng cười nói: “Đừng có đùa!”
Không ngờ lần này, nét mặt bạn học Đại Oai hết sức nghiêm túc, cử chỉ vô cùng kiên quyết, lập tức lại duỗi tay, không chút do dự lại một lần nữa ôm lấy tôi, từng chữ từng câu nói: “Bây giờ, anh sẽ nói cho em biết về vấn đề em đang thắc mắc. Tối hôm qua, chẳng những anh đã gặp Mộc Lan, mà còn ôm Mộc Lan nữa! Kết quả chính là, lúc nhìn thấy cô ấy khóc, cảm giác lại rất bình thản, chỉ có sự đồng cảm, chứ không có đau lòng, trong đầu trái lại càng không ngừng nhớ tới một cô nàng nào đó…”
Khụ, khụ khụ, khụ khụ khụ, khụ khụ khụ khụ…
Tôi muốn nói, lại phát hiện cổ họng tắc nghẽn vô cùng nghiêm trọng, há miệng liền bắt đầu ho khan, quả thực ho khù khụ không ngừng.
Đại Oai ôm chặt tôi, đưa tay vỗ lưng tôi, vẫn liều mạng nói tiếp: “Tối hôm qua, Mộc Lan khóc rất dữ, cứ nằm sấp lên vai anh, anh phải an ủi cô ấy, mà trong lòng lại thấy rất đáng tiếc, tại sao người mình ôm vào trong lòng, lại không phải là Tây Tây đáng yêu nhất của mình chứ? Cho nên…”
Trang: « 1868788899098 »
Search Engine: tinh yeu dang ban xin goi laitinh yeu dang ban xin goi lai
Bình Luận Bài Viết

Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá





↑↑ Cùng chuyên mục
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 4/1/2015(3719 ngày trước)
*Truyện kiếm hiệp- TIÊU HỒN(3720 ngày trước)
*Tổng Hợp Me Hài Ola Cập Nhật Ngày 2/1/2015(3721 ngày trước)
*Cô gái "bán thân" cứu mẹ(3721 ngày trước)
*Giao Dịch Tình Nhân(3721 ngày trước)
*Yêu Anh Thật Đau Lòng(3721 ngày trước)
*Xem thêm...
Bài Viết Ngẫu Nhiên
*Ai Quyết Định
*Không cần nhiều đến thế
*Tình yêu đang bận xin gọi lại
*Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn
*Sợ gì mà không dám…
*Chúng mình điên rồi, Linh à!

Text Link: Wap tải game miễn phí

XtGem Forum catalog